https://truyensachay.com

Bác sĩ thiên tài

Chương 1333: Ngôi sao nổi tiếng không phải là không muốn làm diễn viên

Trước Sau

đầu dòng

" Không nên dùng ánh mắt này nhìn tôi". Tần Lạc rất bất mãn với nét mặt của hắn. Chẳng lẽ những người này đều cho mình là người thông minh nhất thiên hạ? Mình cũng rất thông minh có phải không? "Như vậy khiến tôi cảm thấy anh rất ngu ngốc. Vì vậy mất đi hứng thú đàm phán với anh".

" Họ Tần kia, anh nói chuyện với người khác khách khí một chút đi". Hoàng Long quát lên. Gã đúng là chịu không nổi người này. Tại sao có thể có người đáng ghét như vậy chứ?

"Anh tới cầu tôi, không khách khí với tôi, còn muốn tôi khách khí với anh?"

"Tôi không phải là tới cầu anh. Tôi là tới thương lượng với anh". Hoàng Long lạnh giọng nói. "Tôi bị điều tra, anh cũng bị điều tra. Mông của tôi có cứt, anh tưởng mông mình sẽ sạch sao?"

"Mông của tôi quả thật rất sạch". Tần Lạc vừa cười vừa nói.

"Tôi ôm thành ý mà đến. Xem ra anh không có hứng thú". Hoàng Long híp mắt nói.

Phát triển của sự việc vượt ngoài dự liệu của hắn. Hắn vốn cho là, đã cầm được nhược điểm của hắn, bọn họ bắt được nhược điểm của mình, để an toàn, mình tới đánh tiếng với hắn, chuyện này liền xong rồi. Hai bên cùng thu tay lại, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.

Không ngờ chính là, Tần Lạc căn bản không hề có ý buông tay. Xem ra, hắn định truy cứu đến cùng.

Chẳng lẽ hắn thật sạch sẽ như vậy?

Điều đó không có khả năng. Xã hội như vậy, nếu như không có giao dịch tiền tài, Thái Công Dân tại sao phải ủng hộ hắn như vậy? Hắn làm chuyện nhiều như vậy, chẳng lẽ không có chỗ nào phạm quy?

Hay là nói, hắn cho là tội danh của mình sẽ nặng hơn một chút? Tình nguyện bản thân chịu trừng phạt, cũng phải đẩy mình vào tù?

Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Hoàng Long lại có chút sốt ruột.

" Cuộc đời không làm chuyện thẹn với lòng, nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa. Tôi có lòng tin đối với mình. Tổ kiểm tra kỷ luật tới điều tra cũng tốt, vừa vặn có thể chứng minh thanh danh của ta... anh cũng biết, tôi là người không thích tiền, sắc, chỉ thích chút mỹ danh. Thích mọi người trên thế giới khen tôi ca ngợi tôi... nếu lần này tổ kiểm tra kỷ luật tới, lại không tra được vấn đề gì. Nhân phẩm của ta có phải là được kiểm chứng lần nữa hay không?"

Hoàng Long hít thở sâu một hơi, nói: "Mở điều kiện đi ".

" Anh muốn mua chuộc tôi?"

"Không cần nói". Hoàng Long nói. "Tôi biết anh không thiếu tiền xài. Nhưng mà, có ai lại ngại tiền mình nhiều đâu?"

" Nói thật, tôi không biết thân gia tôi bây giờ có 10 tỷ hay là 20 tỷ. Trong 10 tỷ hay 20 tỷ này, tôi có thể sử dụng chưa tới một trăm ngàn... tôi cần chút tiền của anh làm gì?"

Hoàng Long cắn răng, vẻ mặt cứng ngắc nói: "Ba tôi cũng nói, nếu lần này thu tay lại, ông ấy sẽ tích cực phối hợp làm việc với Thái bộ trưởng".

Những lời này đương nhiên không phải là Hoàng Cường nói. Hoàng Cường không thể nào nói những lời này với con hắn. Vấn đề là, ngoại trừ điều này, Hoàng Long thật sự tìm không ra điều kiện khác có thể mang ra được.

Tiền? Tần Lạc còn nhiều hơn mình.

Nữ nhân, Tần Lạc còn nhiều hơn mình.

Thứ hắn không có, mình cũng không có. Chỉ có thể mượn vị trí dưới mông ba để dùng.

Tần Lạc nhìn Hoàng Long cười tủm tỉm, nói: "Anh tin không?"

"Tin gì?"

"Tin trên thế giới này có người tốt".

"..." Hoàng Long muốn chửi người. Anh người tốt hay người xấu liên quan gì tôi. Tôi chỉ để ý người của tôi cùng người của người khác.

"Tin thiện hữu thiện báo, cũng tin ác hữu ác báo".

"Tôi là tới bàn giao dịch với anh".

"Tôi hiểu". Tần Lạc nói. "Cho nên, giao dịch giữa chúng ta không thành công. Tôi không làm ăn với người xấu".

Mặt Hoàng Long tối sầm.

" Anh muốn tống tôi vào tù?"

"Là tự anh tống anh vào tù". Tần Lạc cảm thấy tư duy những người này thật buồn cười. Chính hắn đã làm sai chuyện, lại đổ trách nhiệm lên thân người khác. giống như là người vạch trần tố giác kia là đầu sỏ chân chính.

"Anh không để tôi chết tử tế, tôi cũng khiến anh không chết tử tế được". Giọng Hoàng Long âm trầm.

Tần Lạc khoát tay áo rất tùy ý, giống như là đuổi một con ruồi, nói: "Mỗi đối thủ của tôi đều từng nói lời này với tôi".

Tần Lạc khẽ cười với hắn, nói: "Sau đó toàn bộ bọn họ đều chết".

Tần Lạc không để ý tới tên nhãi tự cho mình là tốt nữa, xoay người đi ra.

Đầu to hung ác liếc hắn một cái, nói: "Nếu anh biết thân phận của tôi, thì mau tìm mấy người lợi hại tới".

"..."

Cái gì gọi là hết cách? Có lẽ là đây.

----------

----------

" Tiểu thư, xin hỏi cô sao chọn đến xem bộ phim "Thiếu niên y vương" này?"

"Bởi vì tôi thích Tần Lạc".

"Vậy bạn trai cô sao cũng chọn đến xem bộ phim "Thiếu niên y vương" chứ không phải "Tam quốc" mảng chiến tranh ?"

"Bởi vì tôi thích Tần Lạc".

"..."

" Tiên sinh, xin hỏi anh sao chọn xem "Thiếu niên y vương"? Là vì anh cũng thích bác sĩ Tần Lạc sao?"

" Không phải".

"Vậy sao anh lại tới ủng hộ phim của hắn?"

"Thấy người khác đều xem, tôi liền tới xem thử".

"Dì à, dì cũng là fan của Tần Lạc sao?".

"Đúng vậy đúng vậy. Cả nhà tôi đều là fan của hắn... đúng rồi, phỏng vấn lần này có phát trên TV không? Có hả. Thật tốt quá thật tốt quá, cả nhà chúng cùng hô to... Tần Lạc, tôi yêu cậu..."

----------- Bạn đang đọc truyện tại

alt
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc