https://truyensachay.com

Bác sĩ thiên tài

Chương 1465: Ai tiết lộ bí mật?

Trước Sau

đầu dòng

Sau khi tin tức đội trưởng Tần Lạc bị bệnh nhân lây nhiễm làm bị thương, hiệu quả tiêu cực lập tức xuất hiện. Khi Tần Lạc đang quay về đảo Honshu, hắn nhận được điện thoại của một nhóm người quan tâm.

Người đầu tiên gọi điện thoại tới là Thái Công Dân... một lãnh đạo tốt là lãnh đạo như thế nào? Người đó có thể bất kỳ lúc nào giống như người phụ nữ của bạn, lặng lẽ quan tâm tới bạn.

Tần Lạc vừa mới nhận cuộc gọi. Thái Công Dân đã nóng lòng hỏi: "Tần Lạc, cậu bị bệnh nhân lây nhiễm làm bị thương hả? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao trước đó không báo cáo với tôi?"

"Bộ trưởng, quả thật có chuyện đó. Thế nhưng bây giờ sự việc đã được giải quyết".

"Thật sự bị thương sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Giải quyết thế nào?" Nghe giọng nói bình tĩnh của Tẩn Lạc, giọng nói của Thái công Dân cũng trở nên hòa hoãn. Giọng nói quan tâm lo lắng ban nãy của ông không giống như của cấp trên với cấp dưới mà như của người ông nói chuyện với cháu của mình.

Tần Lạc thuật lại sự kiện ngay ngày đầu tiên tới đảo Honshu đã vô tình khiến bệnh nhân lây nhiễm chết cho Thái Công Dân nghe. Hắn nói: "Bộ trưởng, thời gian phát bệnh của vi rút ngọn lửa rất ngắn thời kỳ ủ bệnh khoáng chừng từ 3 tới 5 ngày. Đột nhiên bất ngờ khiến con người rất khó đề phòng cho nên tất cả mọi người đều rất sợ hãi nó. Tôi đã quan sát một tuần tình trạng của mình xác định rõ bản thân mình không sao. Ngài hãy yên tâm. Bây giờ tôi rất tốt".

"Nhất định phải bảo vệ sức khỏe" Thái Công Dân ân cần nói: "Không chỉ có cậu. Hãy thay tôi nói với những thành viên khác trong đoàn điều này. Mọi người đều là tài sản quý giá của đất nước, mỗi một tổn thất đều khiến tôi không gánh chịu được"

"Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ nói lại sự quan tâm của bộ trưởng với bọn họ, bảo bọn họ chú ý an toàn" Tần Lạc nói.

"Ừ, tình hình vi rút ngọn lửa thế nào? Có tiến triển gì không?"

"Theo như tôi biết tình hình tạm thời không có tiến triển" Tần Lạc nói. "Thế nhưng lúc này các đội của các nước đều đơn độc tác chiến. Cho dù ai đó phát hiện ra điều gì cũng chỉ che dấu. Đối với bọn họ mà nói tính mạng rất quan trọng nhưng lợi ích cũng quan trọng không kém"

Thái Công Dân im lặng, ông là quan chức, ông càng hiểu nguyên nhân vì sao các đoàn lại hành động như vậy.

Có thể nói đảo Honshu là một trận chiến của giới y học các nước. Quốc gia nào có thể nghiên cứu được thuốc điều trị vi rút ngọn lửa trước tiên, vậy quốc gia đó sẽ đạt được lợi ích khổng lồ.

Tần Lạc biết Thái Công Dân đang tự trách mình. Là một con người, việc đầu tiên ông muốn làm chính là cứu giúp người bệnh, tìm kiếm thuốc điều trị vi rút ngọn lửa. Thế nhưng là một Bộ trưởng bộ y tế của một đất nước, ông không có lựa chọn nào khác đều giống như quan chức các nước khác... tìm thuốc giải, thu được lợi ích lớn nhất.

Một lúc lâu sau Thái Công Dân lên tiếng: "Tần Lạc, cậu là một thanh niên có lý tưởng. Trong điều kiện hiện nay, không phép không thể ước thúc cậu, cậu không cần phải tuân thủ một vài quy tắc... có dũng khí dám làm, có trí tuệ, có tình cảm mãnh liệt. Tất cả đều là tính cách tôi rất thích. Rất nhiều khi không phải tôi đang chỉ đạo cậu làm việc mà chính cậu đang dạy tôi cần phải làm gì. Tôi hoàn toàn yên tâm đối với cậu. Lúc này đây tôi không phân cho cậu bất kỳ nhiệm vụ nào, cậu hãy làm chuyện lương tâm cậu muốn làm".

"Cám ơn bộ trưởng" Tần Lạc cực kỳ kích động. Là một bộ trưởng quyền cao chức trọng, ông có thể nói nhưng câu như thế thật không dễ dàng gì.

"Bảo trọng" Thái Công Dân cười nói: "Chờ cậu quay về châm cho tôi hai châm nữa. Bệnh cũ của tôi lại tái phát rồi".

"Dạ, bộ trưởng" Tần Lạc nghiêm mặt nói.

Ngay khi mới nói chuyện điện thoại với Thái Công Dân xong, chuông điện thoại lại vang lên, gần như không có điểm ngừng, rõ ràng người gọi đã liên tục bấm gọi nếu không tuyệt đối không thể trùng họp như này.

Nhìn thấy số điện thoại văn phòng của Lâm Hoán Khê. Tần Lạc lập tức bấm nhận cuộc gọi.

"Hoán Khê, có phải em cũng nghe tin không?" Tần Lạc cười hỏi.

"Có phải đó là sự thật không?" Lâm Hoán Khê hỏi. Giọng nói của nàng rất bình tĩnh nhưng hơi thở khá dồn dập. Hiển nhiên lúc này nàng đang rất căng thẳng.

"Đúng vậy" Tần Lạc nói. "Thế nhưng em không cần lo lắng. Anh không việc gì hết. Anh bị bệnh nhân lây nhiễm làm bị thương nhưng vi rút ngọn lửa không lây nhiễm thông qua tiếp xúc... nếu không chẳng phải nó sẽ trở thành mối nguy cơ sinh hóa sao?"

Vì để cho người phụ nữ bên kia yên tâm, khi nói Tần Lạc còn cố ý đùa cợt. Khi nói xong hắn còn cố tình cười khì khì.

"Tại sao anh biết nó không lây nhiễm qua tiếp xúc?"

"Bởi vì anh đã trải qua thời kỳ ủ bệnh"

"Sao anh biết là anh đã qua thời kỳ ủ bệnh?"

"Bởi vì thời kỳ ủ bệnh của nó từ 3 tới 5 ngày.. Bây giờ anh vẫn còn khỏe mà".

"Sao anh biết thời kỳ ủ bệnh chỉ có 3 tới 5 ngày?"

"..."

Tần Lạc phát hiện ra bình thường người phụ nữ này là người thông tình đạt lý, một khi chạm vào bản thân người bình thường không thể chống đỡ nổi.

"Hoán Khê, anh thật sự không việc gì. Em cứ yên tâm" Tần Lạc nhẹ nhàng nói.

"Em lo lắng" Lâm Hoán Khê nói

Dừng một lát, nàng nói tiếp: "Em tới gặp anh".

Tút tút...

Điện thoại bị ngắt.

Tần Lạc cầm điện thoại ngẩn người suy nghĩ. Hôm nay cô ấy làm sao vậy?

Đáng tiếc hắn không có nhiều thời gian để suy nghĩ về vấn đề này.

Chuông điện thoại một lần nữa đột ngột vang lên. Giọng nói quyến rũ của Lệ Khuynh Thanh vang lên trong điện thoại: "Anh yêu, nghe nói anh ở Nhật Bản phá được vi rút ngọn lửa gì đó, còn bị bệnh nhân lây nhiễm làm bị thương, đúng không?"

"Em cũng biết tin sao?" Tần Lạc cười gượng hời.

"Nói như vậy tin tức trên báo là sự thật sao?" Lệ Khuynh Thành hỏi.

"Là sự thật" Tần Lạc nói: "Thế nhưng...".

"Ồ, khoan nói chuyện. Em cần phải đi đăng ký. Gặp mặt nói chuyện sau... tút tút tút"

"..."

Gặp mặt nói chuyện?

Trán Tần Lạc đen kịt. Sao cô ấy đã nhanh chóng tới sân bay rồi vậy?

"Quái lạ. Sao không nhận được điện thoại của Cửu Cửu?" một suy nghĩ đột nhiên nảy sinh trong đầu Tần Lạc. Với tính cách hấp tấp của Vương Cửu Cửu sau khi biết tin này, nhất định cô phải là người gọi điện thoại đầu tiên mới phải chứ?

Vì vậy Tần Lạc quyết định gọi điện thoại cho Vương Cửu Cửu để thăm dò.

"Xin lỗi, số điện thoại bạn gọi không liên lạc được"

Trong khoảnh khắc này Tần Lạc đột nhiên cảm thấy hoa mắt.

Tiếp theo Tô Tử, Lâm Thanh Nguyên, Tần Tranh, Cam Vân cùng bạn bè thân thiết gọi điện cho Tần Lạc. Thậm chí Bạch Phá Cục cũng gọi điện thoại ân cần hỏi thăm. Tần Lạc trả lời qua loa hai câu rồi tắt điện thoại. Thật ra lúc này điện thoại của hắn cũng hết pin.

alt
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc