https://truyensachay.com

Bác sĩ thiên tài

Chương 214: Tất cả đều vui vẻ

Trước Sau

đầu dòng

Mặc dù Tần Lạc đưa ra tin tức mời họp báo lần này, nhưng trong lòng cũng không nắm chắc chút nào. Trái lại, trên người hắn phải gánh lấy áp lực cực lớn, luôn thấp thỏm không yên, như đi trên băng mỏng.

Sự tình trọng đại, lời nói có thể giết người. Nếu lơ là, Tần gia sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Vì để ứng phó một số phóng viên hoặc người vô lương cố ý gây khó dễ, hắn đã chuẩn bị rất chu đáo. Nghĩ hết các chuyện có thể phát sinh, giữ sẵn không ít hậu chiêu.

Bây giờ xem ra, bởi vì mấy bệnh nhân và người nhà họ cường hành tham gia, những chiêu này của hắn cũng không cần dùng tới.

Lúc Tần Lạc lần nữa đi vào hội trường, ánh mắt tất cả phóng viên nhìn về phía hắn đã có thêm một chút gì đó mới lạ.

Sùng kính, tán thưởng, khó có thể tin. Người thanh niên này, lay động tâm hồn họ.

Chuyện phát triển tới nước này, bọn họ có cần phải tiếp tục phỏng vấn không?

Tần Lạc lên bục chủ tịch, vỗ mạnh vào vai Lý Minh Cường, nhẹ gật đầu với gã, tỏ vẻ cảm ơn vì sự ra mặt của gã. Sau đó nhận lấy microphone, nói: "Mọi người còn muốn hỏi gì không?"

Không ai lên tiếng. Tất cả phóng viên đều ngồi trầm mặc ở đó.

Khi hơn mười người bệnh và người nhà họ lê thân thể gầy yếu đứng thành một hàng cúi chào bọn hắn, còn có người quỳ rạp trên đất lộ vẻ tiều tuỵ dập đầu bọn họ, bọn họ còn có thể làm bộ như không thấy, không có chút cảm động nào sao?

"Nếu không có, vậy hãy để tôi nói vài lời". Tần Lạc ngồi xuống, cười nói.

"Thật ra chuyện phát triển đến bước này, Tần gia không phải là không có trách nhiệm". Tần Lạc nói. "Nếu cô tôi có thể cẩn thận một chút, thì cũng sẽ không bị người xấu lợi dụng".

"Tần Lạc tiên sinh, tôi không tán thành cách nói của anh". Nữ phóng viên nổi tiếng đứng lên nói. Nàng chừng hơn ba mươi tuổi, vóc người hơi mập, mặc một cái áo lông màu trắng, đeo mắt kính. Xem ra là một người phụ nữ đã làm vợ, làm mẹ. "Anh nói vậy, chứng tỏ anh không hiểu con gái".

"Anh có biết người phụ nữ tín nhiệm nhất là ai không? Đó là người nàng yêu nhất và con nàng. Có lẽ nàng ở phương diện khác năng lực trác tuyệt, trí tuệ siêu quần, đối mặt với đối thủ cao tới đâu cũng không rơi xuống hạ phong. Nhưng nếu hai người đó lừa gạt nàng, thì chắc chắn chỉ cần gạt một lần là thành công".

"Có mấy người phụ nữ luôn hoài nghi người chồng vốn tương thân tương ái với mình chứ? Lại có mấy người phụ nữ sắp tới lúc sinh con, còn tâm đề phòng cha đứa trẻ chứ? Là một người phụ nữ, tôi tự thấy bản thân mình không làm được. Đừng nói là bảo tôi ký một tờ hợp đồng kinh doanh, cho dù là một tờ hợp đồng bán thân... cho dù lúc đó, chồng tôi bán tôi, tôi cũng sẽ không chút nghi ngờ. Tôi cũng đã nguyện ý sinh con cho hắn, hai người thành người thân cận nhất trên thế giới dù lúc khó khăn nhất cũng không phân cách, thì còn gì là không thể tin chứ?"

"Tôi muốn nói là, tiểu thư Tần Lam là người bị hại nhiều nhất trong sự kiện lần này. Nàng chỉ là một người phụ nữ đáng thương mà thôi. Nếu đổ tất cả trách nhiệm lên người nàng thì thật không công bằng".

Những nữ phóng viên khác đều phụ hoạ theo, tâm đồng tình của nữ nhân còn lan nhanh hơn so với nam nhân, ở những chuyện như vậy, càng có cảm xúc hơn nam nhân. Giống như nữ nhân khắp thiên hạ đều từng bị nam nhân tổn thương vậy.

Tần Lam ngồi trong góc ngẩng đầu nhìn những phóng viên nói giúp nàng. Sau đó lại nhanh chóng cúi đầu, ôm thật chặt Bối Bối trong lòng. Giờ phút này, con gái là toàn bộ của nàng.

Tần Lạc gật đầu, nói: "Lời các người nói, cũng chính là lời tôi muốn nói. Nếu chuyện là do cô cố tình làm thế. Vậy, bất cứ người nào của Tần gia cũng sẽ không đứng ra giúp cô. Ngược lại, chỉ cần chúng tôi hiểu rõ sự việc, thì sẽ lập tức khuyên cô tự thú. Nhưng chúng tôi thấy rõ cô chỉ là nhân vật bi kịch trong sự kiện lần này, nên chúng tôi mới nguyện ý ủng hộ trợ giúp cô, cùng cô vượt qua cửa ải khó khăn lần này. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tần gia nhúng tay vào chuyện này".

"Chúng tôi chưa từng nghĩ tới chuyện trốn tránh trách nhiệm. Chưa từng". Tần Lạc nói. "Đối với sự kiện ngộ độc thứ ăn lần này, chúng tôi còn làm ra một vài cam đoan với công chúng: một, dốc hết toàn lực, chữa khỏi bệnh cho người bị hại. Hai, chúng tôi sẽ công bố động thái mới nhất của sự kiện ra bên ngoài bất cứ lúc nào, cũng hoan nghênh sự giám sát của truyền thông, tổ chức hoặc cá nhân. Bệnh nhân cũng có thể tự mình dùng vũ khí pháp luật tới đòi lợi ích của mình. Ba, mỗi một người bệnh sau khi được trị khỏi, sẽ được bồi thường không dưới năm mươi vạn nhân dân tệ".

Ầm!

Toàn trường ồ lên!

Dưới tình huống trị liệu tốt cho người bệnh, lại còn bồi thường năm mươi vạn nhân dân tệ, cái này ở Trung Quốc thuộc mức bồi thường cực cao. Thậm chí, có một số người hoài nghi người Tần gia có phải bị đần độn không? Sao lại bồi thường nhiều như vậy chứ?

Nhiều người như vậy cộng lại, mức tiền bồi thường đã thành một con số thiên văn.

Tần Lạc biết bọn họ nghĩ gì, liền nói tiếp: "Số tiền này phần lớn đầu là lợi nhuận trong tài khoản của xí nghiệp Thân Tâm, cô đã giữ lại tất cả. Toàn bộ để bồi thường cho bệnh nhân, để giải quyết cuộc sống sau này của bệnh nhân và người nhà của họ. Còn có một phần là Tần gia chi trả, tiền cũng không thể giải quyết sự đau đớn về tâm hồn và thể xác của bọn họ, chẳng qua chỉ hy vọng số tiền này có thể khiến cuộc sống của họ tốt hơn một chút".

"Bốn, xí nghiệp Tần gia ưu tiên sắp xếp công việc cho những người bệnh này và người nhà của họ. Năm, mua bảo hiểm cho bệnh nhân. Tạm thời, chúng tôi chỉ có thể hứa được năm mặt này. Nếu sau này có chuyện gì đủ khả năng của chúng tôi, thì chúng tôi cũng sẽ nghĩ cho những bệnh nhân này".

Tần Lạc đứng lên nói: "Lần nữa cảm ơn sự có mặt của mọi người. Buổi họp báo hôm nay đến đây kết thúc".

"Chờ một chút. Chờ một chút". Một nam nhân trung niên mặc áo khoác trắng đeo kính không gọng bước nhanh tới.

Tần Lạc biết gã tên Niếp Minh, là một thành viên trong tổ chuyên gia, chuyên nghiên cứu bệnh độc học.

Chỉ không biết là bây giờ gã chạy tới làm gì?

"Còn có một tin vui". Niếp Minh thở hổn hển nói. "Chúng tôi thông qua hệ số Oslo làm thí nghiệm giao phối, tìm được hai loại nguyên tố trong bảo kiện phẩm Thân Tâm khiến người ta trúng độc".

"Đây không phải là đại biểu cho đã tìm được phương thuốc trị cho những người bệnh này rồi sao?" Một gã phóng viên vô danh lên tiếng hỏi. Thí nghiệm mà bác sĩ kia nói quá chuyên môn, đại đa số mọi người đều nghe không hiểu.

"Vâng. Chúng tôi sắp căn cứ phát hiện này để phối thuốc giải. Tin rằng rất nhanh sẽ có kết quả". Niếp Minh lộ vẻ hưng phấn nói.

Oà. Bạn đang đọc truyện tại

alt
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc