https://truyensachay.com

Bình An Của Anh

Chương 54 - Chương 52

Trước Sau

đầu dòng


Gà mẹ cục tác mấy tiếng, giống như đang nói: “Nói nhiều quá rồi đấy.”

Thẩm Hi Tri quay đầu lại thấy Tiểu Hoa đang cười, anh còn chưa phản ứng Tiểu Hoa tại sao lại cười, nhăn nhó nói: “Hứa Tiểu Hoa anh làm tất cả vì em đấy, em còn dám cười anh hả?”

Tiểu Hoa chỉ tay anh nói: “Anh bẩn quá.”

Khoảnh khắc ấy Thẩm Hi Tri suýt nữa bật khóc.

Anh ném đũa đi, chạy lại hỏi: “Em, em khỏe rồi?”

Tiểu Hoa nhìn vẻ khẩn trương của anh, khẽ gật đầu, sau đó khóc.

Thẩm Hi Tri cười: “Khóc cái gì? Sao dạo này em hay khóc vậy?”

Tiểu Hoa nói: “Ừ, em nghe nói nước mắt tốt cho mắt, coi như em tắm mắt đi.”

Trước đây tai bị điếc cô cũng không sợ, khi đó cô không hiểu được cái gì là sợ, mà giờ cô đã lớn, đã hiểu ra.

Em sợ, vì không thể nhìn thấy anh nữa.

***

Việc đầu tiên Thẩm Hi Tri làm sau khi Tiểu Hoa khôi phục thị lực là đưa cô về thành phố gặp bác sĩ. Khi bác sĩ chúc mừng Tiểu Hoa khỏi bệnh, việc thứ hai anh làm là đưa Tiểu Hoa về quê, dẫn cô lên núi thăm nội.

Tiểu Hoa quỳ xuống dập đầu hai cái, nói: “Nội, Tiểu Hoa sai rồi.”

Thẩm Hi Tri xoa đầu cô: “Sau này phải ngoan ngoãn nghe lời nội.”

Tiểu Hoa ừ một tiếng, làm Thẩm Hi Tri vui mừng.

Bọn họ vẫn ở trong căn nhà nhỏ dưới chân núi, Tiểu Hoa chịu trách nhiệm bắt giun, Thẩm Hi Tri chịu trách nhiệm nấu cơm, Tiểu Hoa có thú vui tao nhã lắc lắc con giun to mập trước mặt anh, bắt anh nhìn cho bằng được, sau đó đắc ý cho gà mẹ ăn. Lần này Tiểu Hoa nói: “Chúng ta để dành bốn mươi quả trứng rồi đi họp chợ nha.”

“Ừ.”

Một ngày đẹp trời Tiểu Hoa lại mang theo cái giỏ nhỏ của cô, bên trong có bốn mươi quả trứng, cô bán được tiền rồi bỏ vào túi, nói đây là vốn để xây dựng sự nghiệp. Thẩm Hi Tri hỏi cô: “Sau này có quay về Thiên Thành không? Thật ra anh thấy Thiên Thành không thích hợp với em.”

(Thiên Thành: Công ty game của Mạc Kỳ)

Tiểu Hoa gật gật đầu: “Không về, em muốn nghĩ xem sau này nên làm gì.”

Ngày họ đi, Tiểu Hoa khóa nhà lại, đưa gà mẹ cho trưởng thôn để tỏ ý xin lỗi đêm mưa trước kia. Trưởng thôn ôm gà xua tay: “Yên tâm đi, bác trông nom nhà nội cho.”

Xe chạy vào khu chung cư, từ xa đã nhìn thấy một chàng trai cao gầy đứng dưới lầu, là Hứa Đống đã lâu không gặp. Hứa Đống chạy tới ôm lấy chị, rơi mấy giọt nước mắt. Tiểu Hoa cười xoa đầu cậu, còn Thẩm Hi Tri vỗ vai: “Được rồi được rồi, chị em khỏe lắm, đừng khóc nữa.”

Lên lầu Thẩm Hi Tri dẫn Tiểu Hoa và Hứa Đống vào nhà anh. Bạo Bạo lon ton chạy đến nhảy vào lòng Tiểu Hoa, Tiểu Hoa cũng xoa đầu nó, giống như xoa đầu Hứa Đống.

Hứa Đống nói với chị chuyện tháo dỡ nhà, nói dạo này cậu luôn cố gắng làm việc, nói ba mẹ bảo cô mai qua bên đó ăn cơm.

Lải nhải nhiều quá, cuối cùng Thẩm Hi Tri hết kiên nhẫn xách Hứa Đống ra ngoài, nói: “Em biến đi được rồi đấy, mai anh đưa chị em về.”

Hứa Đống không dám làm trái lời anh hai, líu ríu đi, Tiểu Hoa đứng trước cửa nói: “Vậy em cũng về nhà đây.”

Thẩm Hi Tri nói: “Không được.”

Sau đó đóng cửa lại.

Anh đứng ở trước mặt cô, cúi đầu hôn lên môi cô: “Không được trốn.”

Tiểu Hoa không trốn mà kiễng chân, ngửa đầu hôn anh một cái, làm Thẩm Hi Tri sững sờ. Cô hôn xong ôm Bạo Bạo lên, nói: “Mệt quá, em ngủ ở đâu?”

Đương nhiên là muốn cô ngủ cạnh mình, nhưng anh vẫn quân tử đưa cô về nhà. Tiểu Hoa ôm Bạo Bạo đứng trong nhà, hỏi: “Anh có vào không?”

Thẩm Hi Tri nghiến răng nghiến lợi: “Hứa Tiểu Hoa em chờ đó.”

Tiểu Hoa cười: “Mai gặp.”

***

Hôm sau Thẩm Hi Tri đưa cô về nhà cũ, hôm nay công ty tháo dỡ nhà về đây thảo luận chuyện tháo dỡ, Hứa Kiến Quốc và Trần Ái Lệ đến sớm ngồi ở hàng ghế đầu, Hứa Đống là nhân viên làm việc, Tiểu Hoa và Thẩm Hi Tri ngồi ghế cuối cùng. Họp xong Tiểu Hoa không có ý định về nhà ăn cơm, nhưng Hứa Kiến Quốc lại bảo cô về.

Thẩm Hi Tri thấy mình ở lại không hợp cho lắm, nên ngồi trong xe chờ Tiểu Hoa.

Ở nhà họ Hứa, Hứa Kiến Quốc hỏi Tiểu Hoa: “Sao con lại đi cùng Hi Tri? Gặp nhau trên đường à?”

Hứa Đống đứng một bên không nói lời nào, nhìn chị mình, thật ra cậu thấy nói cũng có sao đâu, chẳng có gì phải dấu giếm, xã hội này tự do yêu đương mà!

Nhưng chắc chị cậu có đắn đo trong lòng, cậu tốt nhất không nên nhiều chuyện.

Tiểu Hoa không trả lời mà hỏi: “Bảo con về làm gì? Con còn bận đến công ty.”

Trần Ái Lệ nháy mắt với Hứa Kiến Quốc, Hứa Kiến Quốc hắng giọng, nói: “Công trình này là hạng mục của công ty bác Thẩm, hai ngày trước ba có uống rượu với bác ấy, bác ấy nói có thể cấp cho nhà ta hai căn hộ, ba nghĩ, sau này chia cho con và Hứa Đống mỗi đứa một nhà.”

Tiểu Hoa gật đầu: “Vậy à, tốt quá rồi.”

Trần Ái Lệ hùa theo: “Đúng vậy, vì chúng ta là hàng xóm lâu năm nên mới được đấy! Ối dào giám đốc Thẩm đúng là tốt bụng, quan tâm đến chúng ta nhiều quá.”

Tiểu Hoa nhìn bà ta, hiển nhiên không có tâm trạng nói chuyện nhà cửa.

Trần Ái Lệ sượng sùng đứng dậy, nói: “Tôi đi sắc thuốc.”

Hứa Kiến Quốc ho một tiếng, nói: “Hứa Đống đi giúp mẹ đi.”

Hứa Đống nháy mắt với chị, theo mẹ vào phòng bếp.

Hứa Kiến Quốc hạ giọng: “Nhà họ Thẩm giàu có, người nghèo như chúng ta không bám theo được, cứ lo nhận nhà rồi làm ăn sống qua ngày là được, con thấy đúng không?”

Tiểu Hoa ngồi đối diện Hứa Kiến Quốc, phòng bếp còn hé cửa, cô chỉ vào tai mình nói: “Từ tiểu học đã bị điếc, mấy người có biết không? Là ba đánh đấy, sao nào, còn muốn quản chuyện của tôi hả? Trong cái nhà này tiền trả ngân hàng tiền thuốc men viện phí đều do tôi trả, tiền học đại học của Hứa Đống cũng do tôi chi, bọn họ cho mấy người bao nhiêu tiền? Có tiền là được phép chà đạp tôi hả? Tôi không thấy mình kém cỏi chỗ nào cả, vậy nên tôi chẳng có gì không xứng với anh ấy hết.”

Đây là lần đầu tiên trong trí nhớ của Hứa Kiến Quốc nghe con gái nói chuyện với mình như vậy, cảm giác áp bách lạnh lùng mà ung dung làm ông ta nghẹn họng.

“Ba… chỉ muốn tốt cho con.”

Tiểu Hoa đứng dậy: “Cám ơn, không dám.”

Tiểu Hoa đi rồi, Hứa Kiến Quốc gọi Hứa Đống ra, hỏi cậu: “Con.. biết tai chị con bị điếc không?”

Hứa Đống tưởng ba mình lú lẫn, nghĩ thầm chị cậu đâu có điếc, lúc trước bị mù tạm thời thôi.

Hứa Kiến Quốc uống thuốc, nhắm mắt lại ngồi trên ghế.

Tiểu học? Ông đánh ?

alt
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc