https://truyensachay.com

Cầu Ma

Chương 879: Cây gậy

Trước Sau

đầu dòng
Ánh mắt Tô Minh liếc mười ba người dưới đất biểu tình cuồng nhiệt, lại nhìn Ngọc Nhu, hắn ngoái đầu nhìn Thái Bình Hữu Tượng khổng lồ sau lưng.

Ở trong cửa thứ ba Tô Minh nuốt lão tổ Ngọc gia, có được một số ký ức của đối phương, trong ký ức này bao gồm phạm vi thần nguyên tinh hải, kể cả nguyên nhân năm đó đối phương dung nhập vào pháp khí này.

'Trong thần nguyên tinh hải có một nơi là đất linh vẫn." Mắt Tô Minh chợt lóe.

Trong ký ức của lão tổ Ngọc gia, Tô Minh nhìn thấy năm đó đối phương tiến vào thần nguyên tinh hải vốn định dựa theo các đời Ngọc gia để lại manh mối đi tìm di tích tộc Môn Đạo. Mất thời gian thật lâu, cuối cùng đến đời Ngọc Hàm thì lão xâm nhập vào sâu trong thần nguyên tinh hải, tìm được di tích tộc Môn Đạo, ở đó lão phát hiện Tam Môn Đạo Thiên, càng thấy chỗ đó không ngờ có một lần đất linh vẫn!

Cái gọi là đất linh vẫn có thể nói là di tích viễn cổ. Đó là ở nhiều năm trước tại thần nguyên tinh hải, dị tộc huy hoàng, di tích bộ lạc thời kỳ thịnh vượng nhất bọn họ sùng bái thần linh trong tộc.

Năm tháng trôi qua, bây giờ dù thần nguyên tinh hải vẫn tồn tại rất nhiều dị tộc, nhưng những dị tộc này đều do chi nhánh các tộc quần đỉnh năm đó sinh sản ra, ít có dị tộc nào hoàn chỉnh truyền thừa. Còn về tộc quần đỉnh năm đó, bởi vì tai nạn nào đó mà lão tổ Ngọc gia không biết cụ thể nên diệt vong hết, ngay cả thần linh họ tôn sùng cũng chết hoặc là ngủ say.

Trong đó thần linh tộc Môn Đạo, hai linh Nhật Nguyệt chính là như vậy. Bọn họ trọng thương ngủ say, chỗ thân thể bản thần ngủ say là thần nguyên tinh hải hiện tại, được gọi là đất linh vẫn.

Tô Minh đoán những ký ức này có thể tin tưởng, vì khi hắn nuốt hai linh Nhật Nguyệt thì cảm giác rõ ràng đối phương không phải chết thật, hắn chỉ nuốt một phần. Thông qua lời nói trước khi chết của hai linh Nhật Nguyệt, Tô Minh biết bản thể của đối phương không tại đây. Như vậy thì đoán ra đất linh vẫn mà lão tổ Ngọc gia phát hiện chính là nơi hai linh Nhật Nguyệt ngủ say. Chính vì chỗ đó bí ẩn khiến lão tổ Ngọc gia không biết tại sao hồn tiến vào trong Tam Môn Đạo Thiên, thân hình không được bổ sung sức sống càng lúc càng yếu ớt, mục rữa như người chết.

Mãi đến khi lão tổ Ngọc gia kéo lê thân hình mục rữa mang theo Tam Môn Đạo Thiên trở về gia tộc ở Hắc Mặc Tinh thì không thể chống đỡ được nữa, thân thể tan biến. Nhưng sau khi thân hình chết đi, lão tổ Ngọc gia phát hiện lão không chết mà náu thân bên trong Thái Bình Hữu Tượng. Lão tổ Ngọc gia thậm chí phát hiện khí linh của Thái Bình Hữu Tượng cũng ngủ say, khiến lão tạm thời trở thành khí linh.

Mấy vạn năm mò mẫm, lão tổ Ngọc gia đã nắm được lực lượng kỳ lạ của Tam Môn Đạo Thiên, còn âm thầm ảnh hưởng tộc nhân xông Tam Môn Đạo Thiên, vạch kế hoạch để thoát khốn.

Theo lão tổ Ngọc gia sắp đặt, một ít tộc nhân cực kỳ ưu tú trong tộc xông vào trong cửa ba Môn Đạo Thiên, nhưng khi ở cửa hai Môn Đạo Thiên không được hai linh nhật nguyệt chấp nhận, nhờ lão giúp đỡ mới đi vào trong cửa ba Môn Đạo Thiên được.

Tuy nhiên, lão tổ Ngọc gia liên tục thử, phát hiện lão không thể đoạt xá tộc nhân Ngọc gia, chon nên có chuyện khách khanh tham gia Tam Môn Đạo Thiên. Nhưng cuối cùng lão tổ Ngọc gia phát hiện, dù là tộc nhân hay khách khanh thì lão không thể đoạt xá. Trong người đối phương dường như thiếu cái gì đó.

Nhiều năm nghiên cứu, lão tổ Ngọc gia dần tìm ra nguyên nhân, thiếu là lực lượng thần linh. Lão phải đoạt xá người có lực lượng này mới có thể đi ra. Vậy nên mới có chuyện tiếp theo, về cửa hai Môn Đạo Thiên thì lão tổ Ngọc gia rất e dè, không dám tới quá gần, chỉ âm thầm ảnh hưởng. Bởi vì chỗ đó là mấu chốt cho lão tổ Ngọc gia thoát khốn, nắm giữ lực lượng kỳ dị nơi đây, lão bị giam cầm mấy vạn năm, tâm lý vặn vẹo, lão muốn nuốt sứ đồ. Bởi vì sứ đồ được cửa hai Môn Đạo Thiên thừa nhận, chắc chắn trên người ẩn chứa lực lượng thần linh.

Còn những khách khanh đi tới cửa thứ ba đều bị lão tổ Ngọc gia giết tại chỗ, thậm chí một số tộc nhân không cuồng nhiệt tín niệm lão cũng bị giết chết. Có mấy tộc nhân ra ngoài cùng phối hợp mới phong tỏa tin tức này.

Mãi đến mấy ngàn năm trước, Ngọc Nhu xuất hiện, cô vượt qua cửa hai Môn Đạo Thiên, được chấp nhận chút ít, điều này khiến lão tổ Ngọc gia kích động, muốn đoạt xá cô. Nhưng lần này đoạt xá vẫn là thất bại, lực lượng thần linh trên người Ngọc Nhu quá ít, không đủ cho lão tổ Ngọc gia thành công. Sau khi thất bại, lão tổ Ngọc gia không giết chết Ngọc Nhu mà giữ lại, hy vọng cô có thể lớn lên, trở thành hy vọng cuối cùng cho lão.

Những điều này là trong ký ức Tô Minh có được trên người lão tổ Ngọc gia, giờ phút này hắn ngoái đầu nhìn Thái Bình Hữu Tượng, mắt chợt lóe, lòng rất rung động về đất linh vẫn của tộc Môn Đạo.

Tô Minh chậm rãi giơ lên tay phải, hư không ấn Thái Bình Hữu Tượng. Lập tức con voi to thân hình run lên, đôi mắt lộ ra ánh sáng rực rỡ. Cùng lúc đó tảng đá Thái Bình Hữu Tượng bỗng thu nhỏ trong ánh sáng, lao hướng Tô Minh.

Khi nó rơi vào tay Tô Minh thì biến thành cục đá trắng, trông như ngọc, mềm nhẵn, bên trên voi trắng linh động, đòn cân khắc ấn bên trên tỏa ánh sáng dịu dàng.

Trọng khí!
alt
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc