https://truyensachay.com

Cung Khuyết

Chương 61 - Chương 56

Trước Sau

đầu dòng
Editor: Nguyễn2

Tiếng ca quỷ dị từ từ tiêu tan trong không khí, sương chiều nhè nhẹ bao phủ cung thành.

Ta đứng ngây ngô một lúc mới phục hồi tinh thần, lại nghiêng tai, chỉ nghe thấy tiếng gió thổi trên mái hiên phát ra âm thanh cao thấp lẫn lộn. Ta cho là ta xuất hiện ảo giác, có lẽ vừa rồi không có người ca hát, ta nghiêng đầu hỏi A Nam,

Nàng có nghe thấy gì không?

Lúc này, sắc mặt A Nam trắng xám, liếc ta một cái, nhanh chóng gật đầu.

Như vậy, ta không nghe lầm.

Ta phóng người lên, thật nhanh chạy về phía ta cho là phương hướng tiếng hát truyền tới. Thành cung yên lặng, hoàng hôn tối tăm. Khắp nơi đều yên tĩnh, không thấy được một bóng người. Ta vòng qua vòng lại nơi này, tìm tòi tất cả hẻm nhỏ, mãi cho đến gần hậu viên, kinh động hai con Bạch Hạc đang ăn trong đình, chúng kích động vẫy cánh bay khỏi hậu viên, bay về Trường Tín cung của A Nam.

Trời đã hoàn toàn tối.

Ta đành phải quay trở lại, đi về chỗ cũ.

A Nam vẫn đứng ở đây,

Sao rồi? Nàng hỏi.

Ta lắc đầu một cái.

A Nam thở dài, niệm một tiếng Phật.

Ở Hoàng Thành, trừ Trường Tín cung của A Nam là nơi ở cũ của tiền triều, còn lại tất cả đều là thành mới, do tổ phụ ta xây. Đến nay mới chỉ ba bốn mươi năm, cũng coi như là thành mới. Cho nên truyền thuyết ma quỷ hoành hành cũng ít. Ngược lại có người nói trong cung Trường Tín từng thấy cung nữ tóc dài của tiền triều ca hát, tiếng hát không lành, nếu có người nghe được, sẽ có vương tôn hoàng tử nhanh chóng chết đi. Lời này truyền đã lâu, lúc ta nhỏ có chút tin tưởng. Sau này ta tức giận A Nam, liền để A Nam ở Trường Tín cung.

Nhưng kể từ khi A Nam vào ở Trường Tín cung, truyền thuyết cung nữ ca hát này bỗng dừng lại. A Nam không ca hát, nàng thoải mái vui vẻ ở Trường Tín cung trồng thuốc đánh đàn. Còn dụ ta đi làm bạn với Bạch Hạc.

A Nam mở to mắt nói với ta, Hoàng thượng, chúng ta nên làm thế nào bây giờ?

Ta cắn răng, Nàng đi tìm Tiễn Chiêu Nghi nói chuyện phiếm, hỏi nàng ta chuyện lần trước Lâm mỹ nhân bị hù dọa khóc lóc trở về là như thế nào.

A Nam đi xung quanh, nhưng lúc này chỉ có thể nhìn thấy bóng tối, Được rồi. Nàng có chút không thể làm gì, Thiếp chuẩn bị ít lễ vật, thuận tiện gặp Lâm mỹ nhân một chút. Nàng thở dài một cái, Thân thể Lâm mỹ nhân đã rất nặng nề, sợ là trước tết sẽ sinh. Thiếp sẽ khuyên nàng ta nên ít ra ngoài thì hơn.

Vậy nàng đi khuyên nha. Ta nói, đối với mọi việc trong cung, A Nam đều mặc kệ, thái độ dần dần có chút bất mãn. Nàng, chưa quá quan tâm thôi.

Ta nhìn nàng xoay người đi, bóng lưng gầy teo trong bóng tối có chút cô độc. Nàng vẫn còn coi nơi này là cung của ta, không muốn dung nhập vào trong đó.

Ta rất dễ dàng tra được thái giám mật báo cho Mẫu hậu. Là một tổng quản thái giám, thời gian hắn đi theo ta không tính là ngắn, thường ngày nhìn cũng rất cẩn thận. Lần này, ta không dung tình chút nào, sai người kéo hắn ra ngoài, biết rõ trời đã tối, nếu bây giờ đánh hắn nhất định sẽ kinh động cả hậu cung. Nhưng nhất định ta phải đánh. Người nào cũng không khuyên được. Nói trắng ra, ta muốn giết một người răn trăm người, để cho bọn họ biết chút lợi hại của ta.

Kết quả rất tự nhiên, vì chuyện này, trong cung lại ồn ào huyên náo đến gần nửa đêm, mẫu hậu cũng ba lần bốn lượt phái người đến. Ta bất vi sở động, sai người đếm từ một, từ từ đánh, đánh đủ mới dừng tay.

Sáng sớm, Lạc Kinh lại nghênh đón một trận tuyết rơi. Ta bãi triều, tâm tình tốt hơn một chút. Nghiêng người lắng nghe tiếng bước chân dẫm lên tuyết xoàn xoạc của nhóm cung thụ (là những đứa bé trai được đưa vào cung làm người hầu nhưng chưa đến tuổi tịnh thân làm thái giám). Trên triều, Phùng Ký thấy Lý Tế vẫn đứng ở trên tướng vị thì ánh mắt âm trầm hơn làm ta mở cờ trong bụng. Đời này, Phùng Ký muốn nắm hết quyền hành chỉ là mơ thôi.

Đáng tiếc tâm tình này lại không thể chia sẻ cùng A Nam, ta mới vừa phái người đi qua Trường Tín cung, biết A Nam đang đãi khách, bởi vì A Nam theo Đặng Vân vào kinh thành, đã chấn động trên dưới thành Lạc Kinh, trong cung ngoài cung thấy rất nhiều điều thú vị. Hôm nay tần phi, mệnh phụ cũng chúc mừng A Nam. Mấy ngày nay A Nam đã quen ứng phó chuyện này, nàng còn gióng trống phất cờ đến cửa phủ tướng quân tặng quà. Hôm nay Đặng Vân lập tức trở thành nhân vật chạm tay có thể bỏng của Lạc Kinh.

Hôm nay, rất đặc biệt, đứng bên ngoài ngự thư phòng, chính là Tiễn Chiêu Nghi. Nàng vừa nhìn thấy ta bước đến, thật xa đã chỉnh đốn vạt áo thi lễ. cung nữ của nàng che dù cho nàng, cái dù màu đỏ rất lớn, làm ta rất khó chú ý đến nàng. Chỉ tiếc, cái ô rất đẹp, người ở dưới ô càng được tôn lên.

Tiễn Bảo Bảo thân là nữ nhân, thật lòng có chút tiếc nuối, nàng có đôi lông mày lớn thô, làn da màu đen, thân thể cường tráng, giọng nói khàn khàn. Bộ dáng kia nếu là gã sai vặt thì không sao, nhưng nàng, cố tình lại là một phụ nữ.

Nói thật, Tiễn Bảo Bảo ở bên ta đã lâu rồi, nhưng trừ đêm tân hôn ta và nàng tân tân tương kính, ta chưa từng cùng nàng đơn độc chung đụng. Ban đầu mẫu hậu thay ta cầu hôn Tiền gia thì chỉ nghe nói Tiền gia có nữ nhi đoan trang hiền thục, cảm thấy xứng đôi. Nào ngờ đến khi cưới vào cửa mới biết ta đây là một nam nhân khốn kiếp, cưới nữ nhân còn phải xem tướng mạo.

Đêm tân hôn đầu tiên, ta chỉ ngồi ở bên cạnh bàn chịu đựng qua cả đêm, mắt cũng không dám cụp xuống.

Cũng may Tiễn Bảo Bảo này, mặc dù tướng mạo xấu xí, nhưng lại không đần, nàng tự biết mình,



alt
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc