https://truyensachay.com

Đấu Y

Chương 272: Thi giáp trùng

Trước Sau

đầu dòng

Nhìn thấy một màn Hoa Tiên Tử nghĩ cách cứu viện chính mình, Lâm Khiếu Đường có chút ngoài dự liệu, trong lòng trào lên một cỗ cảm xúc ấm áp, thế nhưng hành động này của Hoa Tiên Tử cũng đã triệt để quấy rầy kế hoạch của Lâm Khiếu Đường.

Tốc độ của Hoa Tiên Tử cực nhanh, chớp mắt công phu đã ở ngoài nghìn trượng, Lâm Khiếu Đường nhanh chóng thu hồi nội linh.

Hoa Tiên Tử độn phi không xa, liền phát hiện ra có điều gì đó không thích hợp, cẩn thận nhìn lại, chính là một cụ khôi lỗi thân xác trống rỗng, đầu tiên là cả kinh, sau đó thì hiện ra trên mặt một nét tiếu ý không hề giấu giếm, lẩm bẩm nói:

"Dâm tặc chết tiệt, nguyên bản chính ngươi đã nghĩ được cách chạy trốn! Song nguyên linh quả nhiên là có nhiều tác dụng!"

A La Khắc tức giận không gì sánh được, nguyên lực toàn thân bộc phát, không gian xung quanh dưới sự tức giận vô bờ của hắn hơi rung động, đôi con mắt đỏ sậm nhìn chằm chằm vào một bóng trắng phía trước, tốc độ lên tới cực hạn nhanh chóng đuổi theo.

Các tín đồ nơi đỉnh núi cao khủng hoảng vô cùng, không biết đang xảy ra cái gì, các tu luyện giả cũng một bụng đầy hoài nghi.

Tát La Gia và Phí Đức Lỗ Tư nhìn nhau thoáng qua, Tát La Gia cất bước nhẹ nhàng nhảy lên đầu cự long, hắc ám cự long nhanh chóng vỗ cánh bay về phía bầu trời.

Giữa bầu trời tối đen, ánh trăng tròn từ từ trở nên rõ ràng, mấy vị đại chấp giáo của Đạt Khắc giáo đối mặt nhìn nhau, bối rối không biết làm thế nào cho tốt, A La Khắc không có ở đây, vậy thì tế thần đại điển liền không thể tiến hành được nữa.

Thế nhưng mấy chục vạn tín đồ đang chờ mong bên dưới, nếu như không tiến hành tế thần thì hiển nhiên lòng tin sẽ mất đi nhiều, bảy đại chấp giáo kiên trì hướng về phía huyết nguyên trì bước đi.

Lâm Khiếu Đường cũng không trực tiếp đem nguyên linh của hắn lập tức thu hồi vào trong thân thể, như vậy rất có khả năng bị một số lão quái vật phát hiện ra, nội linh lơ lửng phía sau Đạt La Tư thần điện, đang chờ đợi thời cơ thích hợp nhất để quay trở lại bản thể Lâm Khiếu Đường.

Tế thần đại điển tiếp tục tiến hành bình thường, bảy đại chấp sự đứng cách nhau trong một dặm vuông liên tục ngâm xướng chú ngữ nào đó rất khó đọc, mỗi một vị chấp giáo đều phát ra quang mang bất đồng bao quanh thân thể, dịch thể bên trong huyết nguyên trì kịch liệt bốc lên.

Khi vầng trăng tròn màu tím đậm từ từ lướt tới huyết nguyên trì, huyết nguyên trì giống như được đun nóng, sôi lèn sùng sục, từng đạo hắc khí bay lên trời, mơ hồ có thể nhìn thấy được nguyên linh đang giãy giụa.

Sau đó, một đạo quang trụ đỏ sậm xông thẳng lên trời, bắn vào vầng trăng tròn màu tím đậm.

Một lúc lâu vẫn không hề có động tĩnh gì, bảy đại chấp sự nhìn thoáng qua nhau, sau khi nhãn thần giao lưu mơ hồ đã đạt được một hiệp nghị nào đó.

Chỉ chốc lát, đám mây đen vốn thưa thớt đột nhiên cuồn cuộn vây tụ vào nhau đem một góc trời che lạim không gian tối sầm, trong vòng mây đen nổi lên những tiếng sấm ầm ầm điếc tai.

Một viên cự đản (trứng lớn) màu trắng từ trên trời giáng xuống, một đạo thân ảnh màu đen mơ hồ sát biên giới đám mây đen dần dần thành hình, thân ảnh màu đen mang theo một cái chai màu hồng. miệng chai bắn ra ánh sáng đỏ sậm hạ thẳng vào cự đản màu trắng.

Tất cả các tín đồ bên dưới kinh ngạc nhìn một màn trước mắt. Lúc này bảy đại chấp sự cũng quỳ xuống đất đồng thời hét to:

"Cảm tạ long thần đại nhân chúc phúc long loại. Đạt Khắc giáo nhất định sẽ phụng chỉ vâng lời giáo huấn, phụng dưỡng long loại thật tốt..."

Liên tiếp những lời nói theo công thức định sẵn, Lâm Khiếu Đường nghe được hầu như muốn buồn ngủ, tế thần giằng co hơn nửa canh giờ sau, lúc đầu Lâm Khiếu Đường còn cho rằng sẽ có một tu luyện giả nào đó thực sự lợi hại phủ xuống, nhìn nửa ngày rõ ràng là do bảy đại chấp giáo lợi dụng ma pháp bản thân để biểu diễn lừa gạt, chỉ có những người bình thường tín tâm cuồng nhiệt mói có thể tin tưởng được những "động tác võ thuật" đẹp mắt này.

Khi đám mây đen trên bầu trời dần dần tan đi, Lâm Khiếu Đường đột nhiên có chút lo nghĩ, không biết Hoa Tiên Tử có đấu lại được A La Khắc hay không? Hai người mặc dù đều là những cao thủ địa vương giai, thế nhưng tựa hồ tu vi của A La Khắc còn cao hơn Hoa Tiên Tử trước khi bị thương một chút, hiện tại nàng mới chỉ vừa khôi phục nguyên khí, thực lực dù sao vẫn còn khoảng cách so với thời điểm đỉnh cao.

Bất quá lúc này, Lâm Khiếu Đường đã hoàn toàn không cảm giác được khí tức của Hoa Tiên Tử và A La Khắc, cũng không biết hai người đã bay đi tới nơi nào.

Tế thần hoàn tất, các tín đồ tuy rằng không được chúc phúc gì đó, thế nhưng chung quy thì cũng đã được nhìn thấy thần tích phủ xuống gì đó, đã cảm thấy mỹ mãn đều đang dần dần giải tán.

Theo dòng người bước đi, Lâm Khiếu Đường và Tân Tây Á cẩn thận dị thường, nội linh lúc này đã độn phi cẩn mật trở lại bản thể.

Vô luận là Hoa Tiên Tử hay là Tát La Gia, trong lòng Lâm Khiếu Đường vẫn có chút cảm kích, thế nhưng việc đầu tiên lúc này là nhanh chóng thoát đi, nghĩ lại Hoa Tiên Tử cho dù không đấu lại được A La Khắc đi nữa thì năng lực tự bảo vệ bản thân hẳn là phải có.

Rời xa Đạt La Tư thần điện, Lâm Khiếu Đường mang theo Tân Tây Á nửa chạy nửa bay nhằm thẳng hướng đông mà đi.

Năm ngày sau, Lâm Khiếu Đường và Tân Tây Á đã cách Đạt La Tư thần điện hơn một nghìn dặm, coi như là địa vương giai cũng không thể cảm ứng được khí tức của bọn họ tại khoảng cách xa đến như vậy, cấm chế trong cơ thể Áo La Lạp đã bị giải trừ, tự nhiên không còn điều gì phiền muộn, Lâm Khiêu Đường cảm giác được ở lại cũng không có nhiều nguy hiểm, liền cùng với Tân Tây Á tận lực phóng ra hết khí tức phi hành cực nhanh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
alt
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc