https://truyensachay.com

Đồ Thần Chi Lộ

Chương 318: Chiến tranh giữa các vì sao

Trước Sau

đầu dòng

Đây là một quá trình tính toán vô cùng phức tạp, Trương Dương tuy không hiểu lắm về tính cách Abramovich nhưng lúc ở trên phi cơ thì Trương Dương cũng có chú ý đến một ít hành động cũng như thói quen bắt nguồn từ cuộc sống xa hoa của hắn. Từ đó mà suy đoán ra tính cách của hắn, điều này không quá khó khăn đối với một người am hiểu tâm lý học như Trương Dương.

Đương nhiên, tuy nói là không quá khó khăn nhưng cường độ tính toán trong đó cũng vô cùng kinh khủng.

"Thế nào rồi?" Vẻ mặt lão đầu nhìn Trương Dương tràn đầy kinh ngạc nhưng hắn vẫn rất bình tĩnh hỏi.

"Tôi không nhận được tin tức này, tôi chỉ hi vọng những tàu chở dầu của công ty dầu mỏ Sibiri có thể an toàn trở về Nga" Abramovich hít hật sâu một hơi.

"Đã hiểu!"

Trên nét mặt Trương Dương một lần nữa lộ ra nụ cười âm lãnh, lão đầu nhìn thấy thì không khỏi khẽ rùng mình.

"Lão đầu, cháu đã đặt vé máy bay nên ngày mai cháu sẽ đi. Buổi tối hôm nay sẽ chạy tới Mogadishu, nơi này đành làm phiền lão. Cháu gần đây phát hiện ở bên trong bộ tộc này có rất nhiều quy củ nên mọi người đừng làm trái phong tục tập quán của cư dân bản xứ khiến họ không hài lòng, chúng ta nhất định phải tôn trọng những phong tục tập quán của bọn họ nếu không sẽ rất khó có thể được lòng cư dân bản xứ" Trương Dương vẫn rất lo lắng mọi người ở lại sẽ vì không hiểu phong tục tập quán ở đây mà bị cư dân nơi này bài xích.

"Được rồi, Somali cũng là một quốc gia có nhiều điều cấm kỵ, người nước ngoài khi đến cần chú ý làm quen và tôn trọng nơi này, khi chưa có sự cho phép thì không được tự tiện tiến vào thanh chân tự, phái nam không được bắt tay với phái nữ nơi công cộng, không được hỏi tuổi của nhau, không được hỏi đến thu nhập của nhau, không được tò mò hỏi xem đối phương có người tình chưa, không được nói những điều gây tốn hại đến lợi ích dân tộc trong Somali; tại Muslim không được ăn thịt lợn, thịt ngựa, thịt lừa, không được uống rượu… Ngươi yên tâm, ta đã sớm nhắc nhở Lưu Bưu về việc này. Chỉ là thằng nhóc đó cũng không hứng thú quan hệ với cư dân nơi này, cả ngày chỉ vùi đầu vào huấn luyện bốn mươi người kia, cả ngày đều cười ngoác hết cả miệng!"

"Nếu lão có người thích hợp thì đưa cho hắn huấn luyện, đến lúc đó ngươi cũng sẽ thoải mái hơn một chút. Lão chỉ cần chỉ bảo qua về tri sức súng đạn, còn về huấn luyện thể năng thì giao hoàn toàn cho hắn. Cách huấn luyện của hắn cũng rất khoa học" Trương Dương cười nói. Gần đây hắn quan sát Lưu Bưu thì phát hiện từ khi hắn được tiểu hòa thượng kia chỉ điểm thì đã có được một phương pháp huấn luyện vô cùng hiệu quả, rất nhiều phương pháp huấn luyện ngay cả Trương Dương nhìn thấy cũng phải thán phục.

"Đúng, ta cũng nghĩ như vậy. Ta đang xem xét đưa khoảng ba mươi người có tố chất tâm lý tốt đến gia nhập đội ngũ huấn luyện, bồi dưỡng cho bọn họ đủ tư cách làm những tay súng bắn tỉa. Nếu tại thôn trang này mà có ba mươi tay súng bắn tỉa tọa trấn thì chỉ cần không phải là quân đội có quy mô tiến vào thì an toàn ở đây hoàn toàn không cần lo lắng." Lão đầu khẽ gật đầu rồi nói.

"Cháu nhận thấy một số súng ngắm ở đây rất cũ kỹ lạc hậu, cần phải mua một chút súng ngắm tân tiến hơn có trang bị thiết bị hồng ngoại, kính nhiệt nhìn ban đêm. Nếu muốn tạo thành một nhóm hải tặc có thể lực để các thế lực chung quanh khác phải nể mặt thì cần phải trang bị thêm nhiều thứ"

"Yên tâm đi, ta nắm chắc sẽ tạo ra được một lực lượng quân đội hải tặc chính thức!" Lão đầu cười to, tiếng cười tràn ngập tự tin.

"Tốt rồi, một chiếc tàu chở dầu còn lại nửa tháng nữa sẽ giao nốt cho lão. Nếu như không có cách đàm phán thì lão cứ quyết định, lão thấy được chứ?" Ánh mắt Trương Dương trở lên vô cùng sắc bén. Nếu đàm phán không được hắn sẽ ra tay giết gà dọa khỉ, hắn chỉ cần tàu chở dầu này nguyên vẹn là được còn sống chết của con tin hắn không quan tâm, bởi nó không hề ảnh hướng gì tới tiền chuộc.

"Rõ rồi!" Lão đầu gật đầu thật mạnh, sau đó lại dặn dò Lưu Bưu và A Trạch cần chú ý một vài chuyện rồi lão để hơn mười lính đánh thuê cũng hai xe việt dã đi hộ tống Trương Dương. Kỳ thực quãng đường đi cũng không quá 30 km nếu tính từ thôn trang đến một trấn nhỏ ven biển, từ nơi này sẽ thuê một cái thuyền nhỏ. Trương Dương cũng không muốn đi đường bộ để "cảm giác" sự xuống cấp nghiêm trọng của đường xá Somali.

Nhìn thấy tình trạng đường xá ở đây thì Trương Dương cũng phần nào hiểu rõ được tại sao quân đội của Chính phủ không có cách nào khống chế Somali, chưa nói đến việc quân đội có đủ khả năng hay không mà chỉ cần nhìn đến đường xá kiểu này khiến xe cộ không thể thông hành nếu có thế lực nổi dậy chiếm lấy tài nguyên rồi lũng đoạn nó thì Chính Phủ cũng không thể giải quyết.

Đi đường vô cùng thuận lợi, mấy người da đen sau khi đưa Trương Dương đến sân bay thì bắt đầu quay trở về.

Trong Somali có một phi trường khá nhỏ, tất cả các thứ nơi này đều rất đơn giản. Ở Mogadishu cũng có cảng hàng không quốc tế nhưng không có máy bay chở khách cỡ lớn. Năm 2001 thành lập hãng hàng không Somali nhưng Somali orchid Puntland đều không cho phép các máy bay khác khởi hành. Đến hàng 3 năm 2001 hãng hàng không Ethiopia Airline mới được mở đường bay thắng từ Somali tới thủ đô Addis Ababa, vào thứ hai hàng tuần. Ngoài ra Liên Hợp Quốc cũng viện trợ rất nhiều vật tư cùng máy bay cứu trợ cũng thường xuyên chở hàng tới đây.

Nói cách khác, Trương Dương phải chuyển máy bay thì mới có thể tới được Nhật Bản!

Trong lúc đang chờ máy bay Trương Dương mua một tờ báo để xem. Hắn chăm chú đọc hết, mặc dù trí nhớ có sẵn trong đầu có rất nhiêu các ngôn ngữ và chữ viết khác nhau nhưng là do không quen lên hắn rất cố gắng mới có thể đọc được mấy bài viết của nước ngoài này.

Bất ngờ!

Trương Dương ngẩng đầu lên, có một cảm giác rất quen thuộc đang dấy lên trong óc.

Ánh mắt Trương Dương trở lên rất sắc bén, hắn chăm chú nhìn và nghe ngóng mọi người mọi thứ tại sân chờ nhưng ngay lập tức hắn đã thất vọng vì không tìm thấy bất cứ một kẻ nào đáng hoài nghi.

Tại sao lúc nãy lại sinh ra cảm giác này, loại cảm giác vô cùng quen thuộc?

Trương Dương luôn tin tưởng vào trực giác của mình. Hắn khẳng định vừa nãy có xuất hiện một người nào đó hấp dẫn sự chú ý của mình.

Trương Dương cúi đầu, trong đại não tựa như một cuốn phim đang quay chậm lại, hắn cẩn thận nhớ lại đám người đi qua bên cạnh lúc hắn đang xem báo.

Đột nhiên, ánh mắt sắc bén của Trương Dương rơi vào một cô gái hơn hai mươi tuổi. Đúng là cô ta, người này mặc áo khoác ngoài màu xanh biếc; chiếc áo này đúng là chiếc áo này rất giống với chiếc áo hai kĩ nữ vô tội bị giết mặc.

Cô gái này dường như không phải là người Somali, bất luận là cách ăn mặc hay khí chất đều không giống với người trong Somali. Bởi vì Trương Dương nhìn thấy y phục trên người cô ta đều là đồ hàng hiệu, mặc dù không rõ là hàng nào nhưng hắn cũng nhìn thấy được độ xa hoa của nó, ngay cả hành lý của cô gái này cũng đều là đồ đắt tiền.

Dường như cô gái này cũng đang chờ máy bay như hắn và ngồi cách đó không xa.

Cứ như theo bản năng vậy, Trương Dương bước tới.

"Hello!"

"Hello!"

Trương Dương lễ phép bắt tay nhẹ với cô ta, trong lòng khẽ thở phào một hơi. Xem ra, đây không phải là một phụ nữ Somali, nếu là phụ nữ Somali thì sẽ không dễ dàng bắt tay một người lạ.

"Trương Dương".

"Bội Lâm".

"Tôi nghĩ cô không phải là người Somali, phụ nữ Somali sẽ không mặc trang phục đẹp thế này" Trương Dương khẽ mỉm cười khen cô gái.

"Cảm ơn lời khen của anh, chỉ là mấy thứ này tôi mua ở trong Somali" Bội Lâm dường như bởi đang không có người nói chuyện nên nên cũng rất nhiệt tình nói chuyện với Trương Dương. Dù sao khí độ lúc này của Trương Dương thể hiện ra ngoài cũng đầy vẻ quý tộc.

"Trong Somali có bán loại quần áo này sao?" Trong lòng Trương Dương chấn động nhưng vẫn giữ vẻ ngoài bình tĩnh cười nói.

"Có chứ, lúc đầu tôi cũng không tin ở Somali có bán loại quần áo này nhưng không ngờ trong mấy cửa hàng quần áo đều bày bán. Lúc đầu nhìn thấy tôi cũng vô cùng kinh ngạc, bởi vì đây chính là một nhãn hàng nổi tiếng của Hoa Kỳ, loại nhãn hiệu này không có khả năng đến tận quốc gia đầy chiến loạn như Somali này bởi đây đều là xa xỉ phẩm. Lúc ấy tôi nghĩ rằng đây là hàng nhái nhưng sau khi xem xét cẩn thận thì mới biết đây là hàng chính hãng trăm phần trăm, sau đó từ miệng chủ cửa hàng mới biết được những quần áo này đến được đây thông qua con đường buôn lậu từ Trung Quốc đại lục. Mà đây chính là hàng được sản xuất từ Trung Quốc đại lục" Dường như Bội Lâm rất vui vẻ, hiển nhiên nàng ta rất vui khi mua được những thứ này.

Buôn lậu từ Đại lục tới đây.

Trương Dương không khỏi ngẩn người, Bội Lâm ngồi bên cạnh thao thao bất tuyệt nhưng hắn lại không có tâm tình mà nghe.

Hiện tại hắn đang suy nghĩ vì sao lại đưa những thứ này đến Yemen và Somali? Hiển nhiên không có khả năng người ta đem những xa xỉ phẩm này đến buôn lậu tại một quốc gia A rập, bởi dân cư bản xứ rất ít khi mặc loại quần áo này nên bọn họ cũng không thể chấp nhận được giá cả của mấy thứ quần áo này.

Chẳng lẽ là vận chuyển đến?

Chẳng lẽ quan niệm về trang phục đã thay đổi?

Tại sao Na Na lại muốn truy ra nguồn gốc xuất xứ của những quần áo này?

Đột nhiên!

Trương Dương đột nhiên rõ ràng, tất cả đều bởi vì bản sao bình chứa "giao long Trung Quốc" mình đang cầm trên người. Có thể khẳng định rằng những quần áo kia được sản xuất ở Hoa Kỳ nhưng những người Trung Quốc lại tham gia buôn lậu, vận chuyển lén lút. Trong quá trình vận chuyển bị Na Na phát hiện rồi kiểm tra, vì để tránh sự tra xét nên mới tạm thời đem hàng hóa tập kết trên thuyền hàng ở Yemen tránh sự tra xét của Na Na.

Đến khi Na Na truy ra được manh mối thì thuyền hàng cũng đã tới Yemen, những hàng quần áo kia cũng đã được phân tán đi các nơi. Vì để người khác không chú ý nên người đưa hàng này mới đem bản sao của "giao long Trung Quốc" để trên tàu chở dầu, chỉ là không ngờ tới nó lại rơi vào tay mình.

Đơn giản, rất đơn giản! Khó trách Na Na sau khi nhình thấy mấy thứ quần áo này lại nổi giận, hết thảy đều là vì "giao long Trung Quốc".

Chỉ là tại sao Na Na lại cần giết chết hai kỹ nữ kia? Bạn đang xem truyện được sao chép tại:

alt
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc