https://truyensachay.com

Hỉ Doanh Môn

Chương 89 - Chương 88

Trước Sau

đầu dòng
Minh Phỉ ngồi đến đau lưng, không nhịn được âm thầm than thở, chuyện này rõ rành rành là tìm ngược đãi a. Rõ ràng là Trần thị muốn làm mai cho Minh Tư, lại còn muốn kéo các nàng đến làm thịt. Cũng không biết Minh Tư trêu chọc Trần thị như thế nào nữa?

Rốt cuộc, bóng dáng mập mạp của nương tử Trương quản sự ở bên trong cũng xuất hiện trước cửa, cười híp mắt nói, Phu nhân, Hồ quản sự dẫn người đến trả lời, hiện tại liền bắt đầu câu hỏi sao?

Trần thị khẽ vuốt cằm: Để cho bọn họ ở ngoài rèm trả lời.

Thì ra là lần này chuẩn bị quần áo mùa đông cho tất cả mọi người Thái phủ, lại đồng thời mời hết mấy chưởng quỹ của mấy cửa hàng kinh doanh vải vóc lụa, muốn so sánh giá cả ba nơi, gặp mặt bàn giá. Nàng xem hàng mẫu, lại nghe tất cả các chưởng quỹ nói một loạt chuỗi quảng cáo ở ngoài mành xong, rốt cuộc cũng định ra một cửa hàng, rồi lại tiếp tục bàn bạc từng giá tiền của từng loại một cùng tên chưởng quỹ cách rèm.

Bất tri bất giác nhiễm, đã qua hơn nửa canh giờ.

Thấy Trần thị nhiều lần khẽ xoa eo, thỉnh thoảng Dư ma ma lại quay đầu nhì các tiểu thư, chỉ thấy Minh Ngọc sớm ngả sang người Minh Phỉ ngủ thiếp đi, Minh Bội cũng lấy khen tay che miệng ngáp một cái, mặc dù Minh Tư còn ngồi rất đoan đang, vẻ mặt không nhịn được lộ vẻ khinh thường cùng phiền muộn, chỉ có một mình Minh Phỉ vễnh tai nghe, nghe đến say sưa ngon lành, không khỏi âm thầm thở dài một tiếng.

Rốt cuộc Trần thị cũng định được giá tiền, đợi quản sự dẫn chưởng quỹ đi ra ngoài, không còn người ngoài nữa, mới mở miệng: Giá tiền ta đã bàn bạc ổn thỏa, hiện tại bốn tỷ muội của các con tính tính toán toán, năm nay trong nhà chuẩn bị quần áo mùa đông tổng cộng là bao nhiêu tiền?

Tất nhiên là Minh Ngọc há hốc mồm cứng lưỡi, mặt đỏ tới mang tai, cái gì cũng không biết, Trần thị cũng không làm khó nàng, chỉ bảo Chu ma ma dẫn nàng về ngủ, lại dặn dò chú ý chớ để lạnh. Khó khăn lắm Minh Bội mới kiếm ra được vài chữ số, bị Trần thị vô tình ném sang một bên: Minh Phỉ đã sớm tính nhẩm trong lòng về chi tiêu của Thái gia theo danh sách nhân khẩu theo như nam nữ, số tuổi, cấp bậc đến tầng thứ, tính ra các chi tiêu từng nhóm, cho ra con số, nhưng thấy thái độ của Minh Tư hôm nay quá mức ly kỳ, nàng cũng không nói, chỉ bảo là còn phải lại suy nghĩ một chút, muốn chờ xem Minh Tư biểu hiện.

Khóe miệng Minh Tư khẽ nở nụ cười đắc ý, tự đắc sờ sờ đầu ngón tay, hé mồm nói, Trong nhà tổng cộng 123 người, mỗi người hai bộ áo bông tổng cộng cần bốn cân bông, ba trượng sáu vải, lại bởi vì người có mập cao gầy thấp, gia gia giảm giảm. . . . . . Vì vậy cần tổng cộng 102 lượng bạc ròng.

Minh Phỉ rất kinh ngạc, Minh Tư coi vậy mà tính toán không kém nàng chút nào. Minh Tư đắc ý nhìn Trần thị, lại liếc xéo Minh Phỉ.

Mặt Trần thị không chút thay đổi, chẳng nói đúng sai quay đầu lại hỏi Minh Phỉ: Con tính ra thế nào?

Ý định của Minh Phỉ xoay chuyển ngay, quyết định cuối cùng là giả bộ khờ một lần, liền thật ngại quá nói, Nữ nhi hổ thẹn, tính ra hơn Tứ muội muội 30 lượng bạc ròng, lại quên phân biệt nam nữ, mập cao, gầy thấp.

Trần thị gật đầu một cái, cũng không có vẻ thất vọng, giống như Minh Phỉ mắc lỗi là ở trong dự liệu của nàng.

Minh Tư cắn lấy Trần thị không thả: Mẫu thân, nữ nhi có tính toán đúng không?

Trần thị khẽ mỉm cười: Tính toán quả đúng cực. Con ấy, đoạn thời gian này tiến bộ không ít, lão gia cùng ta khen con, nói con đi học viết chữ vẽ tranh đánh đàn đều đứng nhất, hôm nay xem ra, con quản gia càng thêm tài giỏi. Nếu đã như vậy, ngày mai con liền theo Tam tỷ tỷ con cùng nhau giúp ta làm việc thôi.

Rồi lại mắng Minh Bội: Con cũng không còn nhỏ hơn Tứ tỷ tỷ con bao nhiêu, còn cái gì cũng không biết! Nếu như con cũng biết tranh khí chút, ta cũng nhanh chóng dạy con thứ khác, cũng tiết kiệm ngày ngày con luôn nói ta nặng bên này nhẹ bên kia. Lúc không có chuyện gì thì thường xuyên học hỏi Tứ tỷ tỷ con một chút!

Trong lòng Minh Phỉ giật mình, xem ra Trần thị muốn khiến Minh Bội cùng Minh Tư đối địch với nhau, nghe mắng thì cũng cúi đầu rũ mắt, làm ra dáng vẻ cũng rất xấu hổ .

Minh Bội bị mất mặt trước mặt mọi người, giận đến không được, liếc mắt nhìn Minh Tư, thấy gương mặt Minh Tư hài lòng, cũng không khỏi càng tức giận, chỉ cảm thấy đều là Minh Tư làm hại nàng.

Trần thị nói: Các con đều đi theo Minh Tư học một chút chuyện tính toán sổ sách đi nói xong rồi bảo mệt mỏi, tự vào trong phòng nghỉ ngơi, chỉ chừa mấy nữ hài tử hai mặt nhìn nhau.

Minh Bội lập tức nã pháo về phía Minh Tư: Làm sao đột nhiên tỷ lại trở nên lợi hại như vậy rồi hả ?

Minh Tư khinh miệt liếc nàng một cái, căn bản không để ý tới nàng, hiên ngang thi lễ rồi đi ra ngoài.

Minh Phỉ thấy việc không liên quan đến mình thì vắt giò ngồi xem, lập tức sửa sang lại cũng muốn trở về Ỷ Tú viện, Minh Bội nhanh chóng đuổi theo ra đến ngoài kéo nàng: Tam tỷ tỷ, mới vừa rồi tỷ cố ý nhường nàng ta phải không?

Minh Phỉ cười lắc đầu: Không
alt
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc