https://truyensachay.com

Hỉ Doanh Môn

Chương 97 - Chương 96

Trước Sau

đầu dòng
Editor: Lovenoo1510

Không nói đến Trần thị ở đó moi hết ruột gan suy tính cho mấy nam tử nữ tử tìm gia đình như thế nào, lúc cảnh xuân tươi đẹp ở cuối tháng ba Minh Phỉ nhận được thiệp mời của nhà Viên Mai nhi muốn mời nàng đi thưởng Mẫu đơn.

Đây là lần đầu tiên các nàng đến Viên gia.

Viên gia toạ lạc ở phía đông nam Thuỷ thành phủ, phủ đệ không nhỏ, chiếm nửa con phố, ở trên đường mà vẫn có thể nhìn thấy bóng cây lớn rậm rạp và cành lá từ ở trong sân thò ra tường viện, có thể thấy được là trạch gia trăm năm.

Ba người tỷ muội Minh Phỉ ngồi xe ngựa vào ngoại viện Viên gia từ cửa hông, đến Thuỳ hoa môn thì dừng lại, có mấy ma ma nha hoàn ăn mặc đẹp đứng ở Thuỳ hoa môn tiếp đón, cười hì hì tiến lên chen chúc vấn an trong vườn hoa.

Vườn hoa Viên gia có sự bất đồng so với vườn hoa của Thái gia, tinh xảo uyển chuyển hàm xúc, có cây cầu nhỏ nước chảy, nước chảy thành hàng chín khúc, mỗi bước mỗi cảnh.

Ngày trước Minh Phỉ cũng đã biết mấy Lâm viên nổi danh, vì vậy cũng không có bị dao động mà dừng lại, Minh Bội ngạc nhiên không thôi, nhỏ giọng nói với Minh Phỉ: “Quả thật là người tới từ kinh thành, nhìn viện tử tinh xảo một chút này…”

Nàng ta khó có khi được ra cửa, dĩ nhiên là không biết có vườn hoa xinh đẹp như vậy.

Minh Ngọc tuổi còn nhỏ, lại rất có phong thái, nhỏ giọng nói với Minh Bội: “Ngũ tỷ tỷ chớ nên kinh ngạc như vậy, coi chừng bị người chê cười.”

Minh Bội đỏ mặt, mím chặt miệng.

Nha hoàn ma ma dẫn tỷ muội ba người đi qua hai toà Thanh Thạch và Tiểu Kiều, lại xuyên qua một vườn trồng hoa hồng, đến bên một dòng suối nhỏ thì ngừng lại, bên cạnh dòng suối nhỏ có một bãi cỏ xanh, nước suối trong suốt nhìn xuyên thấu, có thể thấy đá cuội xinh đẹp nhiều mầu sắc ở dưới đáy, trên mặt nước thỉnh thoảng bay đến mấy cánh hoa đào, thượng nguồn dòng suối nhỏ có dựng một căn phòng nhỏ là một toà Thanh Trúc, bên ngoài căn phòng có một bồn hoa lớn ở bậc thềm, bên trong có Mẫu Đơn nở rất rực rỡ.

Không phải nói Minh Bội cảm thấy xinh đẹp, mà chính Minh Phỉ cũng cảm thấy thuần khiết tĩnh lặng động lòng người.

Một đại nha hoàn mặc áo ngắn tay màu đỏ, quần dài mầu trắng, thong thả bước theo dòng suối nhỏ đi xuống, cười mỉm hướng ba người Minh Phỉ hành lễ, nói: “Tôn tiểu thư nhà ta và Cung đại tiểu thư đã thay quần áo rời đi rồi, nên phân phó cho nô tỳ chờ đón các vị tiểu thư, kính xin các vị tiểu thư chớ trách.”

Nô tỳ gọi là Hồng Loan, thỉnh an các vị tiểu thư.”

Minh Phỉ cười nhìn Hồng Loan đối ứng mấy câu, hỏi nàng ta hôm nay tới có những tiểu thư nhà nào, đã đến đông đủ chưa?

Lúc ban đầu Viên Mai Nhi xem thường đám nữ hài tử ở Thuỷ thành phủ này, nhưng cuối cùng cũng không chịu được tịch mịch, cũng từ từ cùng đám nữ hài tử này lui tới.

Dù là các nữ hài tử không phải rất thích nàng ta, nhưng cũng không chịu nổi sự ngưỡng mộ thanh danh Hàn Lâm của các trưởng bối trong nhà, nên cũng thường xuyên qua lại, rồi dần quen thuộc.

Hồng Loan cười nói: “Còn có Cung Du, Trần gia, Lưu gia, cùng tiểu thư nhà Chu Đồng Tri.

Trừ ba vị tiểu thư Cung gia tới, còn lại mấy nhà kia vẫn còn chưa tới ạ.”

Không tới trễ là tốt rồi, Minh Phỉ đi theo Hồng Loan vào trong Thanh Trúc, hai người Cung Tịnh Kỳ và Cung Nghiên Bích đang ngồi nghiêng ở trên ghế nhỏ dưới cửa Thanh Trúc nhỏ giọng tán gẫu, vẻ mặt tinh nghịch, như rất thần bí.

Nghe tiếng bước chân, hai người quay đầu lại.

Cung Tịnh Kỳ đã lâu không gặp Minh Phỉ, nàng cười tủm tỉm đứng lên nghênh đón: “Tam muội muội, đã lâu không nhìn thấy ngươi rồi.

Thời điểm lập xuân cũng không thấy ngươi đi ra ngoài, tỷ tỷ ta vốn định hẹn ngươi cùng nhau xem trò chơi dân gian, nhưng mẫu thân nói, thím thân thể bất tiện, ngươi phải ở nhà xử lý chuyện gia đình, tất nhiên là không có thời gian, cho nên cũng không đưa thiếp mời tới cho ngươi.

Muốn đến nhà tìm ngươi đi chơi, cũng lại sợ quấy rầy thím.”

Kể từ khi Cung Viễn Hoà xảy ra chuyện đó, Trần thị có bầu, lại thêm Thái Quốc Đống tức giận, rất không vui sau khi vì hắn xã giao xuất lực, nên quả nhiên hai nhà qua lại đã thưa thớt đi rất nhiều, ngay cả lúc lễ mừng năm mới, Cung nhị phu nhân cũng chỉ tuỳ ý lộ mặt, mặc dù niên lễ hàng năm vẫn phong phú, nhưng thái độ cũng là không gần không xa.

Minh Phỉ đã từng đoán, có lẽ Cung nhị phu nhân bởi vì chuyện của Thái gia và Cung Viễn Hoà qua lại quá gần nên trong lòng có vướng mắc.

Chẳng qua trong lòng Trần thị ngược lại đã có dự tính, nói sau một thời gian Cung nhị phu nhân khó chịu, sẽ lại tới thuận theo.

Còn dạy bảo Minh Phỉ: “Chỉ có mong muốn mới có thể kiên cường, nàng đối với chúng ta có điều cầu xin, trong lòng dù có bất mãn đi nữa, cũng sẽ thuận theo.”

So sánh với Cung Tịnh Kỳ nhiệt tình, Cung Nghiên Bích lại dè dặt hơn nhiều.

Không hỏi thăm tiếng nào, chỉ mỉm cười thản nhiên.

Mấy nữ hài tử tuỳ ý ngồi xuống, thưởng thức trà nói chuyện hoa, ở chung một chỗ cũng hoà hợp.

Không lâu lắm thì Lưu Uyển Nương và Lưu Tuệ Nương, Trần Oánh cũng tới, Cung Tịnh Kỳ và Lưu Uyển



alt
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc