https://truyensachay.com

Hỉ Doanh Môn

Chương 128 - Chương 126

Trước Sau

đầu dòng
Editor: Cà Rốt Hồng

Minh Phỉ nhìn Hoa ma ma nhìn về phía sách, chỉ mấy cái hình người khoa tay múa chân tới khoa tay múa chân đi, vừa cẩn thận vừa nghiêm túc nói dông dài, cảm thấy thật là túng quẩn.

Trên sách kia còn vẽ mấy cái hình người nhỏ xíu, thật sự là một chút mỹ cảm cũng không có. Minh Phỉ đang nghiên cứu tại sao phải vẽ người khó coi như vậy, Hoa ma ma phát hiện nàng thất thần, dùng sức ho khan một tiếng, cầm lên một món đồ quơ quơ ở trước mặt nàng, nghiêm túc nói: Tam Tiểu Thư! Thiên địa phân âm dương, âm dương giao hợp chính là chánh đạo, người cần phải tiếp nhận chuyện này!

Minh Phỉ vội vàng ngồi thẳng, giả vờ khiêm nhường nói: Vâng, ma ma nói phải. Liếc nhìn vật kia, đổ mồ hôi hột, một cọng lông ngỗng? Hàm ý của nó là dùng để làm cái gì vậy?

Hoa ma ma cười đắc ý, dùng giọng điệu hướng dẫn từng bước nói: Không biết là dùng để làm gì phải không? Tới đây, ma ma nói cho người biết. . . . . .

Minh Phỉ càng nghe mặt càng hồng, quả nhiên Bác Đại Tinh Thâm.

Ngày thứ hai là ngày đưa giá trang (đồ cưới), người Thái gia chọn một người đại diện đứng ra lo trong lo ngoài, Minh Phỉ không cần làm cái gì, chỉ cần ngoan ngoãn nằm ở trên giường mĩ nhân, để cho Hoa ma ma thoa rất nhiều dược cao lên trên mặt, trên người nàng, bảo dưỡng lần cuối cùng trước ngày cưới. Đợi đến lúc xế chiều, bọn Chu Thanh, Trần Oánh tới đây nói chuyện phiếm với nàng, thái độ Minh Ngọc rất khác thường ngồi ở một bên trầm mặc không nói, đợi đến sau khi mọi người đi cả rồi, chạy tới ôm cổ của Minh Phỉ đau lòng khóc một hồi, buổi tối quấn lấy muốn ngủ chung với nàng.

Tỷ muội tình thâm, cả đêm hơn phân nửa là nói rất nhiều chuyện. Tam di nương tốt bụng khuyên nhủ: Ngày mai chuyện Tam tỷ tỷ người cần làm vẫn còn rất nhiều, rất mệt đấy, ban đêm nghỉ ngơi không tốt sẽ không có tinh thần, theo ta thấy, vẫn là người nào người nấy ngủ đi. Tam Tiểu Thư lại gả không xa, thường xuyên cũng có thể gặp mặt.

Minh Bội ở một bên cười: Di nương, đây là Lục muội muội nghĩ tới sẽ rất nhanh đi Đăng Châu, cho nên đột nhiên không bỏ được.

Minh Phỉ chỉ cười: Không có việc gì, để cho muội ấy nói hết ra với ta đi, ta có chừng mực. Chuyện Minh Ngọc muốn cùng Thái Quang Đình đi kinh thành còn chưa có truyền ra, nàng cũng không tiện nói tỉ mỉ với đám người Tam di nương, chuyến đi này, đúng thật là rất lâu cũng không thể gặp mặt.

Ban đêm Trần thị, Thái Quang Đình, Hàm Dung lại đến ngồi chơi với Minh Phỉ một chút, Trần thị cầm khăn lau nước mắt: Không có gì hay để nhắn nhủ với con, con là người có chủ ý, cũng không cần ta bận tâm nhiều. Chỉ là nhớ một điều, làm nàng dâu người cùng làm nữ nhi vạn vạn bất đồng, cái này cùng đạo lý làm ăn hòa khí sinh tài giống nhau, có lời gì phải từ từ nói, nếu tức giận trước tiên phải ngẫm nghĩ lại, đừng ầm ĩ sẽ bị thiệt. Lòng dạ phải rộng mở, mọi việc phải nghĩ đến nhiều hướng tốt, nhưng có uất ức gì, nhớ kỹ nhất định phải viết thơ về nói.

Đến phiên Thái Quang Đình, Thái Quang Đình cũng suy nghĩ hồi lâu cũng không tìm được cái gì có thể nói, chỉ có thể nói: Ý của ta cũng giống như mẫu thân, mọi việc muội phải nghĩ đến nhiều hướng tốt, thật sự bị uất ức không thể nhẫn nhịn , để cho người gánh phụ đi, ca ca nhất định sẽ thu xếp làm chỗ dựa cho muội.

Vâng Minh Phỉ thả tay đứng nghiêm, sửa sang lại quần áo, đi tới trước mặt Trần thị nói: Mẫu thân, để cho nữ nhi dập đầu với người nhé, thiên ngôn vạn ngữ đều ở bên trong. Nghiêm túc hành một lễ lớn với Trần thị.

Trần thị đỡ Minh Phỉ dậy, không nhịn được, nước mắt chảy xuống. Mấy năm nay giữa nàng và Minh Phỉ, có hợp tác có chia rẽ, nhưng tổng quát mà nói vẫn rất vui vẻ, có Minh Phỉ ở bên cạnh nàng, tiết kiệm rất nhiều tâm lực, những thứ không nói đâu xa, đặt Thái Quang Hoa ở bên cạnh Minh Phỉ nàng yên tâm một trăm hai mươi phần. Nói đến tình cảm, người không phải là cỏ cây ai có thể vô tình, mấy năm nay, cũng có mấy phần chân tình ở bên trong.

Hàm Dung vội vàng cười khuyên lơn: Đây là chuyện vui mừng, đều đừng khóc nữa.

Trần thị thu nước mặt lại: Đúng vậy. Sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai phải dậy sớm, con sẽ bận rộn lắm. Muốn kéo Minh Ngọc trở về phòng của nàng, Còn con đừng quấy rầy Tam tỷ tỷ con. Loại tư vị này ta biết rõ, nếu nghỉ ngơi không tốt, xương cũng đều mệt rã rời.

Minh Ngọc nhìn Thái Quang Đình một cái, Thái Quang Đình nhân cơ hội nói ra chuyện muốn dẫn Minh Ngọc tới kinh thành, Thứ nhất là làm bạn với Hàm Dung, thứ hai bên cạnh mẫu thân có Quang Hoa cần phải chăm sóc, huống chi cuộc sống bên Đăng Châu kia lại chưa quen. Đi theo con, mẫu thân cũng nhẹ nhõm hơn một chút.

Còn nghĩ sau này có thể để cho Minh Ngọc giúp đỡ chăm sóc Thái Quang Hoa một chút. Trần thị hơi có chút thất vọng, nhưng Thái Quang



alt
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc