https://truyensachay.com

Hỉ Doanh Môn

Chương 136 - Chương 134

Trước Sau

đầu dòng
Editor: Thư

Minh Phỉ ghé lên lưng Cung Viễn Hòa, rõ ràng cảm giác được căn bản hắn không hề yên lòng, vẫn đều đang tự hỏi bản thân.

Không khỏi túm lấy vành tai hắn: Chàng suy nghĩ cái gì thế?

Cung Viễn Hòa nở nụ cười một tiếng: Ta đang suy nghĩ, một ngày nào, có khi nào bọn Nhị đệ sẽ hận ta đến chết hay không?

Thì ra trong lòng hắn lại vẫn để ý đến đám người Cung Viễn Trật đám người, Minh Phỉ nói: Ta cảm thấy là hắn coi như cũng hiểu rõ lí lẽ, tuy nói chúng ta náo loạn mọi chuyện thật lớn, nhưng đây cũng do không có biện pháp nào khác mà. Ai không muốn có thể diện, hòa hòa khí khí mà thương lượng tốt mọi chuyện chứ? Ta có cảm giác, thím đang cố ý giả ngây giả dại.

Cung Viễn Hòa nói: Từ khi sau khi ta trở về, bà ta liền luôn giả ngây giả dại. Nguyên bản bà ta cũng có ý bất mãn với hôn sự của nàng và ta, lại luôn miệng nói với ta số mệnh của nàng không tốt, phụ thân viết thư liều mạng ép buộc, bà ta mới chịu đáp ứng.

Hắn thở phào một cái, Ta nín thở kìm nén thật lâu, quả nhiên chỉ có nữ nhân mới có thể đối phó nữ nhân.

Một lúc lâu sau Minh Phỉ mới hừ một tiếng, nói: Vâng, ta liền thành cây thương trong tay chàng, chỉ nơi nào thì đâm nơi ấy. Muốn khóc liền khóc, muốn cười liền cười, tự nhiên tuỳ ý.

Cung Viễn Hòa cười nói: Phu thê chúng ta như một thể, lời này nàng nói liền không có ý nghĩa rồi. Chuyện chúng ta đang làm gọi là cùng tiến cùng lùi, đồng cam cộng khổ.

Minh Phỉ không muốn nhiều lời với hắn về chuyện này, ngược lại nói: Ta cảm thấy Nhị đệ và Tam muội cũng không phải là loại người hồ đồ, nếu chàng thật sự để ý đến bọn họ, hãy tìm thời gian trò chuyện với bọn họ nhiều hơn một chút. Trao đổi một vài quan điểm, giải thích một chút hiểu lầm là tốt rồi.

Cung Viễn Hòa cười cười: Biết rõ rồi.

Rõ ràng không hề để lời nàng nói ở trong lòng.

Một đêm không nói chuyện.

Sáng sớm ngày thứ hai, hai người mới vừa thức dậy không lâu, Cung Tịnh Kỳ liền dẫn theo người mang lễ vật lại mặt cùng điểm tâm đưa tới.

Minh Phỉ vội vàng tạ ơn, để cho Hoa ma ma tiếp lấy lễ vật, mời Tịnh Kỳ cùng ăn cơm: Tam muội vất vả, sớm như vậy đã vội vàng làm việc, nhất định là vẫn chưa ăn cơm đúng không? Có muốn ăn điểm tâm cùng với chúng ta không?

Cung Tịnh Kỳ cười nói: Không có gì vất vả, nương muội đã sớm chuẩn bị sẵn lễ vật rồi, muội không hề tốn chút sức, chỉ cần kiểm tra một lần, cảm thấy thật sự không có gì sai sót. Bất quá trước kia muội cũng chưa từng làm loại chuyện thế này bao giờ, tẩu tử vẫn nên thỉnh ma ma có kinh nghiệm đến xem, nếu có sai sót cái gì, muội nhanh chóng bảo người ta bổ sung.

Minh Phỉ nói: Không cần, có thẩm cùng muội muội lo liệu, tất nhiên sẽ không kém cái gì.

Nghĩ rằng đã nháo đến một bước này, Cung Tịnh Kỳ cũng sẽ không thật sự để Cung nhị phu nhân làm trò nữa, cho dù là thiếu cái gì, xấu hổ cũng là mặt mũi Cung gia.

Lễ nghi của Cung Tịnh Kỳ đối với Minh Phỉ cực kỳ, cười mỉm ngồi xuống cùng dùng điểm tâm với bọn họ: Chuyện đêm qua đều là nương muội quá mức hồ đố, nhưng mặc kệ như thế nào, chúng ta vẫn đều là người một nhà, xương nối liền với cốt, làm sao không có xung đột va chạm, tẩu tử, tẩu nói đúng không?

Nàng cũng thông minh, không hỏi Cung Viễn Hòa, chỉ hỏi Minh Phỉ.

Minh Phỉ biết nghe lời đúng: Đúng đấy, đúng đấy, ta cũng quá nhỏ nhen rồi, chỉ một chút ủy khuất đã không chịu nổi. Cũng không biết thân thể thẩm thẩm như thế nào rồi hả ? Có nặng lắm không? Vốn là sáng sớm thức dậy ta đã muốn đi sang hầu hạ lão nhân gia, lại sợ bà chưa hết giận, nhìn ta lại khó chịu, không dám đi qua.

Cung Tịnh Kỳ cười nói: Tẩu tử lo lắng nhiều, tính tình nương muội chính là như thế, lúc ấy nóng nảy, nhưng đã là căn cơ thì qua đi cũng xem như không có gì. Nương muội ấy, bên tai quá mềm, cực kỳ dễ dàng bị người ta xúi bẩy. Bà cũng không phải hoài nghi ca ca tẩu tẩu muốn giành gia sản, mà là lo lắng về sau ca ca tẩu tẩu sống một mình, liền không qua xem bà, mặc kệ chúng ta, cho nên mới vội đến độ miệng nói không cân nhắc.

Hiện tại bà hối hận rồi, muốn mời ca ca tẩu tẩu không nên chấp nhặt với bà, ngày mai qua đi ăn bữa cơm, mọi người cùng nhau nói rõ là tốt rồi.

Trợn tròn mắt nói lời bịa đặt, ai chưa từng làm?

Minh Phỉ thở dài: Đúng là như thế, ngày hôm qua ca ca muội cũng cực kỳ thương tâm, cũng hiểu được có kỳ quái, làm sao mà đột nhiên thím lại kích động mà nhắc đến chuyện tình gia sản như thế chứ? Thì ra là có người xúi giục, không biết người kia là ai?

Ánh mắt Cung Tịnh Kỳ lóe lên, xấu hổ mà nói: Tẩu tử, tẩu đừng tiếp tục truy vấn, cuối cùng, trong lòng tẩu hiểu rõ là được. Người ngoài thấy gia đinh nhà chúng ta đơn bạc, phụ thân không ở nhà, một mình nương muội mang theo mấy đứa bé ở nhà, dựa vào ca ca chống đỡ môn hộ, đương nhiên là hận không thể châm ngòi chia rẽ chúng ta, bọn họ sẽ nhân cơ hội mưu lợi bất chính. Người khác đã muốn như thế này, chúng ta càng phải đoàn kết mới đúng.

Dời đi tiêu điểm đấu tranh, tất cả lỗi sai đều đổ lên đầu những người bên cạnh không liên quan đi,

alt
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc