https://truyensachay.com

Hỉ Doanh Môn

Chương 199 - Chương 197

Trước Sau

đầu dòng
Minh Phỉ về đến bên nhà đã thấy Hoa ma ma thương lượng chuyện gởi lễ vật cho Minh Tư.

Hoa ma ma nghe nói Minh Tư có hỉ, cũng không khỏi sầu lo vô cùng, muốn nói lại thôi, ở trong phòng đi vòng vòng vài vòng, cuối cùng nhịn cho đến sau bữa cơm chiều thì không nhịn nổi nữa, thừa dịp trong nhà không có người nào, liền kéo tay Minh Phỉ ý vị sâu xa nói: “Nãi nãi, nếu không thì mời Đường đại phu đến để ông ấy kê mấy thang thuốc điều dưỡng cơ thể được không?”

Minh Phỉ vẫn đang tính toán kì an toàn để ngừa thai nhưng thấy nói chuyện này ra thì không ổn nên chỉ hàm hồ nói: “Gần đây có quá nhiều chuyện bận rộn, để qua một thời gian ngắn nữa lại nói đi. Hơn nữa, ta cảm thấy thân thể ta khá tốt, cũng không có chỗ nào lạ cả.” Khi nàng còn ở Thái gia, Trần thị đã điều dưỡng cho cơ thể nàng rất tốt, nàng cũng rất coi trọng việc chăm sóc cơ thể, nên kể cả đau bụng kinh khi đến tháng căn bản cũng không có, nhiều nhất chỉ cảm thấy hơi mỏi thắt lưng mà thôi.

Tình huống này Hoa ma ma cũng rất rõ ràng, vì vậy bà ta do dự hồi lâu rồi nhẹ giọng nói: “Nô tỳ đang muốn đại gia kia.” Minh Phỉ kinh ngạc ngẩng đầu lên, không ngờ Hoa ma ma lại nghĩ sâu xa và thấu đáo như vậy, nhưng qua đó lại cảm thấy Hoa ma ma đối xử với nàng thật sự rất tốt, khiến cho nàng cảm động. Bình thường gặp phải chuyện này, đương nhiên người khác sẽ không nghĩ ddlqd đến ai khác trước tiên mà là nghĩ ngay đến nàng. Nếu Cung Viễn Hòa thê thiếp nhiều, mà vẫn không có con cháu, tất nhiên sẽ hoài nghi Cung Viễn Hòa mới là đạo lý, nhưng bây giờ Cung Viễn Hòa chỉ có một mình nàng, không phải đầu tiên người ta sẽ hoài nghi người có vấn đề là nữ nhân sao?

Tâm Hoa ma ma không yên tâm lại tiếp tục: “Trước đây, đại gia ăn ở với nhiều người như vậy, nếu người ta cố ý hạ dược vào thức ăn hoặc thức ăn bị động tay động chân, có thể không ảnh hưởng đến tính mạng là chuyện bình thường, nhưng cũng không thể loại trừ trường hợp người bên sát vách không muốn đại gia có con thừa tự thì sao đây? Trong lòng ngài có nghĩ đến chưa, vì vậy tìm cơ hội mời đại phu tới thay đại gia bắt mạch xem sao? Nếu như thật sự là do đại gia cũng có thể sớm chữa trị mới tốt.”

Vốn Minh Phỉ không nghĩ đến tình huống này, bị bà ta nói như vậy cũng cảm thấy có chút bồn chồn, trầm mặc hồi lâu rồi cố làm ra vẻ nhẹ nhõm, nàng cười: “Ma ma quá nóng lòng rồi, chúng ta mới thành thân không bao lâu, bây giờ nói đến cái này thì có vẻ hơi sớm.” Đối với phương diện này, nam nhân rất nhạy cảm, Cung Viễn Hòa đương nhiên sẽ không nghĩ bản thân có bệnh, mà bản thân hắn còn là người rất mạnh mẽ trong chuyện phu thê, làm sao có thể thuyết phục hắn bắt mạch được? Huống chi hiện tại cũng chưa thể kết luận gì được, phải thành thân sau một hai năm rồi mới có đứa bé cũng chẳng thiếu gì.

Thấy nàng luôn từ chối, Hoa ma ma biết chuyện này cũng không dễ dàng gì chỉ đành thời dài: “Bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày lão nô sẽ nấu một loại canh bổ đi? Ngài cũng phải nắm chặt cơ hội, hảo hảo điều dưỡng cơ thể, sớm sinh nhi tử để có thể an tâm một chút.” Phải hai tay hai bút cùng vẽ mới có thể an tâm được.

Minh Phỉ bất đắc dĩ gật đầu. Có lẽ nàng nên thuận theo tự nhiên thôi.

Kim Trâm từ bên ngoài đi vào báo: “Nãi nãi, nhị gia tới.”

Cung Viễn Trật ngượng ngùng đi vào nói: “Tẩu tẩu, nương bảo ta sang đây xem ca ca trở lại chưa, không biết có tin tức gì không.” Kể từ khi biết được tin tức này, quả thật Cung nhị phu nhân hận không được muốn trói Cung Viễn Hòa đến tra hỏi không ngừng nghỉ, chỉ một chốc lát cũng không chờ được.

Minh Phỉ nói: “Vẫn chưa thấy chàng trở về, đợi hắn trở lại ta lập tức cho người qua báo với nhị đệ được không? Mấy người đại cữu mẫu đã về chưa?”

Cung Viễn Trật thở dài: “Mới vừa đi không lâu.” Cung nhị phu nhân vẫn giữ chặt người không cho về, đúng lúc đó Minh Tư ôm bụng rên hừ hừ, hắn không muốn lúc này tự nhiên có chuyện phiền toái đâm ngang, đương nhiên giúp đỡ một chút để Thiệu đại nãi nãi rời đi. Trước khi đi, Thiệu đại nãi nãi còn chỉ vào mặt Cung nhị phu nhân nói sau này nếu bà ta còn xen vào chuyện Cung gia như vậy nữa thì thật không phải là người.

Thì ra việc Minh Tư mang thai còn có cả công dụng này nữa? Hoa ma ma nghe vậy không khỏi cười xem thường, nếu thật sự yêu quý con dâu mang thai thì sao lại mang con dâu ra ngoài như chiêu trò để sử dụng như vậy? Nếu thương con dâu thì phải để con dâu ở nhà dưỡng thai mới đúng chứ? Từ đó có thể biết hàng ngày Minh Tư trôi qua cũng không tốt lắm.

Cung Viễn Trật cẩn thận nhìn sắc mặt của Minh Phỉ: “Tẩu tẩu, vậy ta có thể đến thư phòng đợi đại ca trở lại được không?” Bảo hắn trở về nghe sư tử hống, không bằng để hắn trốn ở chỗ này cho tỉnh táo lại một chút. Một ngày mà chạy tới chạy lui sang chỗ này không biết mấy lần, hắn không ngại nhưng Minh Phỉ sợ phiền.

“Được chứ.” Minh Phỉ vội gọi Bạch Lộ sai một gã sai vặt đi theo phục vụ.

Cung Viễn Hòa từ bên ngoài trở về, sau khi đuổi Cung Viễn Trật đi mới đi vào nhà, Bạch Lộ muốn hô gọi nói với Minh Phỉ nhưng hắn ra hiệu dừng lại rồi rón rén đi vào trong phòng, chỉ thấy Minh Phỉ đang ngồi dưới đèn tay cầm quyển sách dạy đánh cờ xem rất chăm chú, lông mi của nàng thật dài, cụp xuống nhìn qua rất an tĩnh nhu hòa thì không khỏi mỉm cười, đi tới ngồi xuống bên cạnh vòng tay ôm ngang eo nàng, đặt cằm lên vai nàng, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên cổ nàng, dịu dàng nói: “Sao đột nhiên nàng lại xem sách dạy đánh cờ vậy? Có phải vì nhàm chán quá không?”

Minh Phỉ hôn trả lại hắn hỏi: “Chàng đã gặp nhị đệ chưa?” Không biết tại sao khi nghe Hoa ma ma nói về chuyện trước kia, nàng ngước mặt lên nhìn hắn, trong lòng không tránh khỏi có chút thương hại cho hắn. Cung Viễn Hòa gật đầu: “Ừ, việc ban ngày ta đã nghe nói rồi. Từ ngày mai trở đi, nàng về bên tam di nương tránh mặt đi, hoặc có thể ra phố dạo mua ít đồ cũng được. Nếu tránh được thì tránh.” Hai nhà ở sát vách nhau,

alt
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc