https://truyensachay.com

Hỉ Doanh Môn

Chương 215 - Chương 213

Trước Sau

đầu dòng
Edit: hoada

Sau bữa cơm tối, quả nhiên Cung Trung Tố giữ Minh Phỉ và Cung Viễn Hòa lại nói chuyện: “Ta đã nghe Chu di nương nói, các ngươi đã tìm cho Nghiên Bích một mối hôn sự tốt?”

Cung Viễn Hòa không đợi Minh Phỉ nói đã giành nói trước: “Nói ra thật xấu hổ, sau khi trải qua chuyện của Nhị muội muội và Phương gia, Nhị muội đã bị bệnh nặng. Di nương tới tìm chúng ta nhờ tìm cách, nhờ chúng ta vì Nhị muội muội mà tìm một người thích hợp khác. Mặc dù chúng ta cũng ghi nhớ trong lòng nhưng lại xảy ra nhiều chuyện liên tiếp, từ chuyện của phụ thân còn có chuyện của nhị đệ nữa, ta không rảnh để lo những chuyện khác.”

Cung Trung Tố đạm mạc quét ánh nhìn về phía Cung nhị phu nhân, Cung nhị phu nhân né tránh ánh nhìn của hắn, cúi đầu lo lắng vò chặt chiếc khăn trong tay.

Chuyện xảy ra liên quan đến hôn sự của hai nữ nhi, hôn sự của hai nữ nhi đều do hai người một thê một thiếp này giở trò mà bị hủy. Sắc mặt Cung Trung Tố thật không dễ nhìn, nhìn về phía Cung nhị phu nhân và Chu di nương, lúc này sắc mặt của bọn họ cũng không tốt chút nào. Hắn trầm mặc nâng chung trà lên, nhưng nhìn xuống, trong chung trà không còn trà, Minh Phỉ lanh tay lẹ mắt châm thêm nước trà cho hắn.

Cung Trung Tố uống một ngụm trà rồi mới thở dài một hơi: “Chuyện đệ đệ và muội muội ngươi, các ngươi nên giúp đỡ hỏi thăm một chút. Tìm những người có tài sản nhưng phải là người trong sạch, nhân phẩm thuần lương.”

“Vâng.” Cung Viễn Hòa rất sảng khoái nhận lời, mắt cũng không chớp lập tức nhắc tới một gia đình: “Ở thành Nam có đại tiểu thư Trầm gia, nghe nói tướng mạo đoan trang, còn tinh thông sử sách, mười tuổi đã mất mẫu thân, liền bắt đầu quản gia, trên hiếu thuận với ông bà lớn tuổi và phụ thân bị bênh nặng, dưới thì chăm lo cho đệ ddlqd muội còn nhỏ, có thể thấy là người hiền thục, rất được mọi người khen ngợi. Con cho là có thể lương phối với nhị đệ, nếu phụ thân không ngại thì mời người thăm hỏi một chút.

Cung Viễn Trật nghe vậy đỏ mặt, cúi thấp đầu không nói lời nào. Cô nương này nghe nói có thể tự mình quán xuyến tất cả chuyện trong gia đình từ rất nhỏ.

Cung nhị phu nhân hơi trầm ngâm, lắc đầu như trống bỏi: “Phải không, phải không, nữ nhi con nhà một tú tài nghèo kiết xác, ai sẽ để ý tới chứ, hơn nữa, vừa không có mẹ chắc hẳn cũng không có ai dạy quy củ…”

Lời bà còn chưa dứt, Cung Trung Tố đã trừng mắt, vỗ bàn thật mạnh: “Câm miệng! Ngươi thì biết cái gì?! Ngươi không nói lời nào cũng không ai nói ngươi câm!” Vừa quát vừa gắt gao nhìn chằm chằm Cung nhị phu nhân, một bộ hận không thể lột da mặt bà ta ra.

Cung nhị phu nhân bị quát giật mình càng co rụt người lại, len lén sờ lên mặt mình, không dám nói nữa, chỉ tức giận bất bình nhìn Cung Viễn Hòa. Ngày trước, mặc dù cũng có chuyện không nhịn được nhưng dù phản đối gì thì Cung Trung Tố cũng chưa bao giờ động thủ đánh nàng, tối hôm qua thế nhưng còn đánh bà… Còn uy hiếp đuổi bà ra ngoài.

Chu di nương cúi thấp đầu u oán nhìn Minh Phỉ. Ý là, cô nương kia cực kì thích hợp với Cung Viễn Khoa của bà, tại sao không giữ lại cho bà chứ?

Sau khi Cung Trung Tố phát giận xong, liếc mắt nhìn biểu tình mấy nhi tử, nữ nhi như những bóng ma đứng trong bóng tối, suy yếu thở dài, vẻ mặt ôn hòa nhìn Minh Phỉ: “Ta nghe nói, ban đầu, ở kinh thành, Tam ca ngươi tìm tiên sinh đến dạy học cho ngươi phải không?”

Minh Phỉ gật đầu: “Vâng, đúng vậy ạ.”

Cung Trung Tố gần như lấy lòng nói: “Trong thời gian này, nhị đệ ngươi đã chậm rất nhiều bài tập, trong nhà lại xảy ra rất nhiều chuyện, để hắn tiếp tục đi học cũng không ổn, ta muốn định cho hắn một cửa hôn sự trước, sau đó để hắn lên kinh thành, để hắn an tâm đi học.”

Cung Viễn Trật hơi khiếp sợ nhìn Minh Phỉ, Minh Phỉ cười nói: “Con dâu sẽ viết cho huynh trưởng một lá thư, xin huynh trưởng nghĩ cách, nhất định sẽ tìm cho nhị đệ một tiên sinh tốt.”

Ánh mắt Cung Viễn Trật lập tức trở nên trong suốt, vui mừng lôi kéo tay áo Cung Viễn Hòa.

Quả nhiên khi cha trở về, mọi thứ đều rất tốt, rốt cuộc cũng không cần nhìn những chuyện khiến hắn sốt ruột nữa. Nhìn thấy nụ cười ngây thơ của hắn, ánh mắt tin cậy, Cung Viễn Hòa bất đắc dĩ thở dài vỗ nhẹ đầu vai hắn một cái.

Cung Trung Tố giữ lại Cung Viễn Hòa, thương lượng với hắn chuyện viết đơn kiện Hồng tri phủ.

Minh Phỉ trở về tắm rửa xong xuôi, cầm cuốn tiểu thuyết Thái Quang Đình gởi từ kinh thành đến nằm trên giường êm vừa gẩy gẩy tóc vừa đọc sách, Bạch Lộ ở một bên cầm cây quạt quạt tóc cho nàng. Không biết qua bao lâu, ánh nến lay nhẹ, Minh Phỉ ngáp ddlqd một cái cũng không quay đầu lại hỏi: “Tay ngươi mỏi rồi sao? Đổi người kêu Đan Hà đi vào đi? Đại gia đã trở về chưa? Nói với người khác cầm đèn lồng đi đón.”

Đợi hồi lâu nhưng không nghe thấy tiếng Bạch Lộ trả lời, nàng chỏi người lên, quay đầu lại, lại thấy Cung Viễn Hòa ngồi trên ghế con, mỉm cười nhìn nàng.

“Chàng về khi nào? Một tiếng thở cũng không có.” Minh Phỉ dùng quyển sách đánh nhẹ lên người hắn.

Cung Viễn Hòa sờ lên đầu nàng, cảm thấy không còn sớm nữa, đứng dậy ngồi lên giường êm, ôm nàng vào lòng, nhẹ giọng nói: “Ta với nàng đi Phủ Minh một chuyến được không?”

Minh Phỉ căn bản không tin vào tai mình: “Chàng đừng nói giỡn, chàng làm gì có thời gian theo ta đi Phủ Minh chứ?” Khâm sai đang tra án, ở Thủy Thành phủ này những ai có cấp bậc lớn một chút cũng bị tra đến, suốt ngày làm chân chạy việc chính là những tiểu quan như Cung Viễn Hòa. Trong hoàn cảnh này, làm sao hắn có thể có thời gian đi được?

Cung Viễn Hòa nói: “Là thật. Phạm vi tra án của Khâm sai đại nhân càng lúc càng lớn, ta không muốn bị cuốn vào. Tin tức truyền đến Phủ Minh, vào hai ngày trước, một muối khóa tư nhân chết, nghe nói là vì say rượu mà ngã chết.” Thủy Thành phủ chỉ là một đầu mối nhỏ, mấu chốt vẫn là ở Phủ Minh. Cứ như vậy mở rộng ra, chắc chắn sẽ trở thành một trận động long trời lở đất.

Đột nhiên Minh Phỉ có chút hoảng hốt. Nàng ôm lấy hông hắn, lẩm bẩm: “Ta có chút sợ.”

Cung Viễn Hòa cười vỗ vỗ nhẹ lên lưng nàng trấn an: “Không có chuyện gì, nước trong quá ắt không có cá, cũng sẽ không tới



alt
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc