https://truyensachay.com

Hôn Lễ Đệ Nhất Thiên Hạ

Chương 126 - Chương 125

Trước Sau

đầu dòng
Tô Thanh lạnh lùng nói: Nếu Nghiêm Vương đã nói thế, vậy nếu như thuộc hạ của ngài không có ai như vậy, phải làm thế nào?

Khóe môi Nhan Duật hơi nhếch lên, bất cần đời híp mắt mỉm cười: “Nếu như không có thì chính là không có, còn thế nào? Tướng gia, người được lựa chọn chủ trì hội Thu Mộ do bệ hạ quyết định, hạng như ta sao có thể chi phối tâm ý của bệ hạ?

Tô Thanh vốn muốn bẫy Nhan Duật, dụ Nhan Duật nói ra nếu như hắn thua, sẽ để An Lăng Vương Nhan Túc chủ trì, không ngờ Nhan Duật am hiểu lòng vua sâu sắc, sắc mặt lập tức có phần xanh mét.

Trên mặt Khánh Đế không có biểu cảm gì, nhưng rõ ràng ánh mắt nhìn Nhan Duật lại gần như dịu dàng. Ngài khẽ nhíu mày, một tia sáng hiện lên trong mắt.

Gần đây, chuyện Khang Dương Vương vì thua cược mà mất vương quan, mặc dù nói là do bản thân Khang Dương Vương ham mê đánh bạc, nhưng Khánh Đế lại không thể không hoài nghi, những chuyện này xuất phát từ bàn tay Nhan Túc. Nếu như muốn chọn một vị trong hai vị hoàng tử làm Thái tử, đương nhiên là do ngài quyết định. Mặc dù thường ngày ngài ngầm ưng thuận hai vị hoàng tử này tranh đấu, kiềm chế lẫn nhau, nhưng lại không ngờ Nhan Túc trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã lật đổ Nhan Mẫn, còn là Nhan Mẫn được Thiên Thần tông ủng hộ, như thế, đương nhiên ngài kinh sợ, muốn nhân cơ hội chèn ép thế lực của Nhan Túc một chút.

Khánh Đế chau mày, đột nhiên nói: Duật Nhi, trẫm cảm thấy đề nghị của Tô tướng cũng khá có lý, thuộc hạ của đệ có cao thủ không?

Đương nhiên trong lòng Nhan Duật hiểu được ý nghĩa câu hỏi này của Khánh Đế, khẽ nhếch khóe môi đáp : Bẩm bệ hạ, quả thực thuộc hạ của thần đệ có vài nhân tài có thể ra tay. Còn có thể tiếp được vài chiêu của Tạ đại nhân thậm chí là Túc Nhi. Ánh mắt Khánh Đế sáng ngời dừng ở trên mặt Nhan Duật, lại lướt qua khuôn mặt tuấn tú như nước của Nhan Túc, lạnh lùng nói: Nếu thế, đệ và Túc Nhi có thể tiến hành đấu thử một lần trước hội Thu Mộ ba ngày. Cũng xem như để anh hùng thiên hạ nhìn thử, trong triều đình chúng ta cũng đông đúc nhân tài.

Phàm là người có chút danh tiếng trên giang hồ, đều có vài phần kiêu ngạo, có một số người không muốn báo ơn triều đình. Đã từng có người buông lời, hội Thu Mộ gì đó, còn muốn kiểm tra võ công của bọn ta, ta lại muốn xem xem, những người đó của triều đình có xứng chiêu mộ bọn ta không.

Cuộc tỉ thí lần này cũng xem như một công đôi việc, nếu như Nhan Duật cho rằng thuộc hạ của hắn có người có thể thắng được Tạ Địch Trần, nếu như đạt được mục đích chèn ép Nhan Túc, lại có thể làm những nhân sĩ giang hồ đó khiếp sợ một chút.

Khánh Đế lên tiếng, đương nhiên Nhan Duật và Nhan Túc tuân lệnh.

888888888

Bởi vì hội Thu Mộ đã không còn bao lâu nữa, mấy ngày nay trong ngoài thành cực kỳ náo nhiệt.

Trên vùng đất ở ngoại ô Lệ Kinh, có một trường diễn võ lớn, từ nửa tháng trước, đã sớm dán bảng thông cáo chiêu mộ. Trên bảng đơn liệt kê rõ ràng thể lệ chi tiết của hội Thu Mộ, đại ý là Chỉ cần là người có võ nghệ cao cường, đừng khiến nó mai một nơi dân dã… , “Người có một ngón nghề thông thạo, đều có thể tham gia... , “Một khi thu nhận, lập tức có thể báo ơn triều đình... , sau cùng còn đưa ra rất nhiều điều kiện ưu đãi.

Trước bảng đơn, mỗi ngày đều sẽ có một đám người chen lấn. Những người này tụ lại một chỗ, đã sớm âm thầm tiến hành diễn võ lớn lớn nhỏ nhỏ mấy lần. Khác với náo nhiệt bên ngoài thành, trong Kiêm Gia viện của Tần Cửu, ngoài tiếng ve kêu ra, còn là sự yên tĩnh vô cùng. Cây đào trong viện đã sớm kết quả đào to cỡ ngón tay út, giữa hồ nước trong viện, hoa súng bồng bềnh, bốn phía là cổ mộc, phồn hoa, sơn thạch, tạo thành một bức tranh thủy mặc cổ xưa tĩnh mịch.

Tần Cửu ngồi ở trước bàn trang điểm phía trước cửa sổ, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hơi lộ vẻ trắng nhợt cùng với sắc môi càng ngày càng nhợt nhạt của mình trong gương đồng. Hôm qua, Tỳ Ba hỏi nàng vì sao sắc mặt lại tệ như vậy, có cần Thái cung phụng đến xem thử cho nàng không, Tần Cửu biết rằng cứ tiếp tục như thế này sợ là không giấu giếm nổi nữa. Kể từ hôm nay, e rằng nàng phải trang điểm hàng ngày rồi.

Mày mắt của Tần Cửu như họa, hoàn toàn không cần tô vẽ, vì vậy bèn lấy phấn và son môi mua ở chợ Tây hôm đó ra. Nàng chấm chút son lên môi, nhẹ nhàng mím lại, đôi môi lập tức đỏ bừng đáng yêu. Tiếp đó mở hộp phấn hồng nhạt ra, điểm lên trên má, đây là lúm đồng tiền đơn giản nhất trong trang điểm, khi mỉm cười, lập tức hiện ra hai nét hồng nhạt trên má, mày đen má phấn, quyến rũ động lòng người.

Tần Cửu trang điểm xong xuôi, chải búi tóc thành búi Trụy Mã, nhìn người trong gương đồng, cảm thấy hài lòng rồi, lúc này mới đứng dậy gọi Tỳ Ba, hai người cùng đến phủ Nghiêm Vương.

Ba ngày nữa đã là hội Thu Mộ rồi, hôm nay chính là ngày Nhan Duật và Nhan Túc tỷ thí do Khánh Đế quyết định. Ngày đó Nhan Duật khoa trương khoác lác ở ngự tiền, nói là thuộc hạ của mình có võ nghệ cao cường, có thể đánh bại Thống lĩnh Kim Ngô Vệ Tạ Địch

alt
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc