https://truyensachay.com

Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 345 - Chương 330

Trước Sau

đầu dòng


“Em chỉ muốn nói, mời anh rời đi, nơi này của chúng tôi không chào đón anh.” Bạch Tuyết “giả” bình tĩnh tự nhiên nói.

“Tuyết Nhi, em làm sao vậy?” Long Chu hoang mang nhìn Bạch Tuyết giả. Không phải là như thế này, Tuyết Nhi là người phụ nữ rất lễ phép, làm sao bỗng nhiên lại trở nên lạnh lùng như vậy?

“Em rất tốt, chỉ là không thích anh tùy tiện đến quấy rầy đến chúng tôi như vậy.” Hàng giả lạnh giọng nói.

“Nếu là như thế này, anh lập tức rời đi!”

“Tôi và anh cùng nhau đi.” Bạch Tuyết “thật” nói. Long Chu hơi hơi sửng sốt, vì cái gì người phụ nữ này lại dính lấy anh như vậy, bọn họ có quen biết sao?

“Đản Nhi, đi cùng mẹ.” Bạch Tuyết nhìn Đản Nhi nói.

Đản Nhi do dự, cúi đầu liếm kẹo que một chút, ánh mắt khẽ biến.

Lòng bàn tay Bạch Tuyết “giả” đứng ở bên cạnh Lang Vương bắt đầu đổ mồ hôi, người phụ nữ này muốn đưa đem Đản Nhi đi, hiện tại cô đang ở bên cạnh Lang Vương, cô không thể biểu lộ bất kỳ cái gì. Cắn răng do dự nhìn Đản Nhi, cậu là đang băn khoăn đến buổi tối cậu sẽ hiện ra nguyên hình?

Hẳn là sẽ không có việc gì, chỉ cần ăn cái kia kẹo que kia, tạm thời cậu sẽ không hiện ra nguyên hình.

“Đản Nhi, đi với mẹ, người này là bạn của mẹ —— Long tiên sinh, chúng ta đi đến chỗ anh ta ở một đêm có được không? Tránh cho ba con và dì Bạch thấy khó xử.” Bạch Tuyết nhìn Đản Nhi kiên nhẫn nói.

Long Chu sửng sốt, người phụ nữ này muốn đi cùng anh, còn muốn ở chung một chỗ với anh?

Xem ra tác phong của người phụ nữ này có vấn đề, hay là cô ta đang cố ý chọc giận Lang Vương?

Nghe được lời Tuyết Nhi nói muốn đi đến chỗ Long Chu ở một đêm, tay Lang Vương bưng cà phê nắm thật chặt, phần ngón deindanllequyodn tay nắm cái ly cà phê bởi vì dùng sức mà làn da đã trắng bệch.

Trên mặt lãnh khốc người khác đều thấy, nhưng mà trong lòng đau lại không ai thấy!

Anh để ý cô vợ nhỏ, rồi lại lần lượt làm tổn thương vợ anh!

Có người với người gặp nhau giống như là sao băng, nháy mắt phát ra tia lửa làm người ta hâm mộ, nhưng cũng chỉ là vội vàng mà trôi qua. Anh sẽ không để anh và Bạch Tuyết chỉ là cuộc gặp gỡ sao băng, Bạch Tuyết giống như là không khí của anh, Bạch Tuyết rời đi sẽ khiến anh hít thở không thông.

Yêu đến tâm mới biết được là trân quý, rất nhiều người cũng đều không hiểu phải quý trọng có được. Chỉ cho tới khi mất đi mới nhìn đến, thật ra thì quen thuộc nhất mới là trân quý nhất. Hiện tại Tuyết Nhi chỉ là tạm thời rời đi, Lang Vương không thể tưởng tượng sau khi Tuyết Nhi rời đi anh sẽ cùng cái tên họ Long này xãy ra chuyện gì?

Anh tin tưởng Tuyết Nhi, nhưng mà anh không tin người đàn ông này.

Có khi, yêu cũng là loại tổn thương. Người tàn nhẫn, lựa chọn thương tổn người khác, người thiện lương, lựa chọn thương tổn chính mình.

Mà Lang Vương chính là loại người thà rằng tổn thương người khác.

“Đản Nhi, chúng ta cần phải đi.” Bạch Tuyết lại một lần thúc giục nói.

Đản Nhi đứng dậy, trong tay nắm kẹo que, ánh mắt nhanh chóng đảo qua đứng ở bên cạnh người phụ nữ của Lang Vương, hiện tại cậu đã cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống được, nhất thiết phải đi rồi!

Cậu không sợ Bạch Tuyết, không sợ người đàn ông kia. Anh là sợ lúc ánh trăng xuất hiện, cậu sẽ……

“Đản Nhi, mẹ cậu đều phải đi rồi, tất nhiên cạu cũng phải đi theo.” Bạch Tuyết “giả” nhàn nhạt nói, kỳ thật ra là đang ám chỉ Đản Nhi hãy an tâm đi theo Bạch Tuyết đi.

Đản Nhi nhận được ám chỉ, bước chân ngắn nhỏ rời đi theo Bạch Tuyết và Long Chu.

Ra khỏi biệt thự của Lãnh Dạ, Long Chu đứng lại, xoay người nhìn một lớn một nhỏ này.

“Tôi biết cô là cố ý nói như vậy, vì để Lãnh Dạ giận, hẹn gặp lại.” Long Chu xoay người liền chuẩn bị đi. Anh mới không mang theo một người phụ nữ xa lạ đến biệt thự của anh, đặc biệt là người phụ nữ này lại là người phụ nữ của Lãnh Dạ.

“Anh Long, chờ một chút, tôi thật sự không có chỗ để đi, làm ơn mang theo tôi đi tới chỗ anh?” Bạch Tuyết biết với dáng vẻ này thì cô không thể về nhà, huống chi đứa bé này cũng là một người nguy hiểm.

“Đừng gọi tôi là “anh Long”, chúng ta không phải rất quen thuộc, huống chi tôi cũng không phải là người đàn ông tùy tiện, tôi sẽ không mang theo cô đi tới chỗ tôi.”

Long Chu không kiên nhẫn nói.

“Chẳng lẽ anh không muốn biết tin tức của lequydon Long Nhi sao?” Bạch Tuyết bỗng nhiên nghĩ ra biện pháp thuyết phục Long Chu mang cô rời đi, quả nhiên, Long Chu xoay người trở lại bên người cô, ánh mắt lạnh lùng âm hiểm nhìn cô.

“Cô nói cô biết tin tức của Long Nhi?” Long Chu mừng rỡ như điên, không có người biết tin tức Long Nhi lâu như vậy, người phụ này này lại nói cô biết tin tức Long Nhi, với anh mà nói điều này là chuyện tốt.

“Ừ.” Bạch Tuyết ừ một tiếng.

“Lên xe.” Long Chu nói một câu, đi đến khu dừng xe.

Bên kia, Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết rời đi cùng họ Long, cúi đầu, tiếp tục dùng cơm, tâm giống bị đào xuống, rời đi theo Bạch Tuyết.

Ăn một bụng mà không biết mùi vị gì.

“Ba, hôm nay ba phải kể chuyện xưa cho con nha. Tụi con muốn nghe chuyện của công chúa Bạch Tuyết và thợ săn.” Thiên Tầm làm nũng nói.

Lang Vương ngẩng đầu, nhìn đôi mắt đau leequydon lòng của con gái nhỏ, giống như bọn nhỏ đã biết cái gì?

Đây là chuyện bí mật giữa anh và Bạch Tuyết, chẳng lẽ bọn nhỏ đã nhìn ra, hay là?

Đúng vậy, bọn nhỏ mỗi người là một quỷ tinh ranh, là linh đồng chuyển thế, tất nhiên có một số việc không thể gạt được bọn chúng.

“Được, ăn cơm trước. Tới đây, thân ái, ha ha cái này, hương vị không tồi.”

Lang Vương gắp một khối thịt cay cho người phụ nữ ở bên cạnh. Nhìn người phụ nữ ăn khối cay thịt kia vào trong bụng, khóe miệng Lang Vương nhếch lên, quả nhiên cô ta đã động thủ, Bạch Tuyết đã rời đi, người phụ nữ này chính là mẹ Đản Nhi.

Trong đầu thoảng qua bóng dáng mẹ Đản Nhi, liền có chán ghét.

Thiên Tầm cơm nước xong liền lên lầu, chỉ chốc lát sau đã thay áo ngủ, tất nhiên là người cô bé gọi là mẹ đã đổi cho cô bé.

Tiểu gia hỏa cũng không nói cái gì, cũng không hỏi cái gì, cười ha hả ôm cổ mẹ “giả”, còn đem đầu nhỏ dựa vào trên vai người phụ nữ đó.

Một màn này lại làm Lang Vương cho rằng cái gì bọn nhỏ cũng không biết.

Biểu hiện của con rất chân thực, căn bản lleqquyon nhìn không ra vẻ hoài nghi đối với người phụ nữ này.

Nhưng mà, hai đứa con trai, câu được câu không ngồi trên sàn nhà chơi xếp gỗ, song song đối với mông anh, không quá nguyện ý với dáng vẻ xử lý của anh, anh nhìn thấy tâm tình rất thấp.

Tuyết Nhi, vừa đi như vậy, ánh sáng của anh đều bị Tuyết Nhi mang đi, chỉ tối tăm ở lại.

Tuyết trắng như vậy rời đi, trong lòng mẹ Đản Nhi rất là cao hứng, không nghĩ tới sự tình lại thuận lợi như vậy. Trong lòng lập tức cười nhạo Bạch Tuyết một trận, cái người phụ nữ ngu ngốc này cứ chắp tay đưa địa bàn cho người khác như vậy, làm như vậy chẳng phải là tiện nghi cho cô sao. Nếu đổi lại là cô, cô sẽ không đi, cô sẽ vạch trần này hết thảy.

Xem ra Bạch Tuyết vẫn là sợ hãi, sợ hãi cô giết cô ta, biết cô bản lĩnh, hiển nhiên sợ hãi mà ngoan ngoãn rời đi.

Hừ!

Hay là hậu nhân Mẫu Đan Tiên Tử, thật là khiến cho lequydonn Mẫu Đan Tiên Tử mất mặt, còn không bằng cô là một tứ chi Mẫu Đan Tiên Tử.

Sau khi thu dọn xong dưới lầu, cô quay về phòng ngủ chính, tẩy trang một chút, thay áo ngủ của Bạch Tuyết, một bên ghé vào lòng Lang Vương với Thiên Tầm, kể chuyện xưa, Lang Vương đảo mắt lạnh qua, chán ghét thu hồi thần sắc, tiếp tục kể chuyện xưa.

Đáng chết ——

Làm sao anh lại không có nghĩ đến cô ta sẽ mặc quần áo của Tuyết Nhi!

Đoán được cô ta nhất định sẽ thò qua tới, Lang Vương trước tiên ôm Thiên Tầm đạt xuống dưới, bọn họ ngồi vào sô pha kể chuyện xưa.

Quả nhiên, sau khi người phụ nữ kia thay xong quần áo, đi vài bước trong phòng ngủ, giống như là buồn ngủ, muốn tìm lấy đi ngủ.

Chỉ cần cô có thể kết hợp cùng Lang Vương, Lang Vương ăn đến ngon ngọt, mặc dù về sau biết cô là ai, cũng nhất định không rời khỏi cô. Cho nên cô nhất thiết phải nắm chặt thời gian thu phục người đàn ông này, để ngừa vạn nhất.

“Dạ, em mệt mỏi.” Người phụ nữ này cố ý làm ra một dáng vẻ thực quyến rũ, làm Lang Vương không khỏi cảm thấy thực ghê tởm.

“Em ngủ trước đi.” Lang Vương nhàn nhạt nói.

Nhìn thấy chiêu này không dùng được, nhíu mày, một bộ dáng Lâm Đại Ngọc*, biểu hiện dáng vẻ mong manh yếu đuối, thực sự là nhìn rất mệt. Lông mày nhíu lại, nhìn thấy dáng vẻ mà thương xót.

“Em muốn anh bồi em……”

“Đừng náo loạn, ngoan, con gái còn ở nơi này, trước tiên ngủ đi, anh còn chưa buồn ngủ.” Lang Vương lạnh lùng nhìn qua. Ánh mắt của Bạch Tuyết “giả” có chút hoảng hốt, ánh mắt anh quá sắc bén, người đàn ông này kỳ thật quá lạnh nhạt, kỳ thật thực làm người khác thấy sợ hãi. Cho dù cô đã sớm có chuẩn bị tâm lí, vẫn là có chút chống đỡ không được.

“Anh là đang lo lắng cho Đản Nhi?” Người phụ nữ đã sớm ở trong mắt Lang Vương nhìn ra anh thích Đản Nhi, cho nên thấp giọng hỏi.

“Chẳng lẽ em không lo lắng, Đản Nhi căn bản không muốn rời khỏi nơi này, hoặc là không muốn rời khỏi anh.” Lang Vương ra vẻ khổ sở nói.

Nghe được lời Lang Vương nói như vậy, cô biết ngầm Lang Vương nhất định là và Bạch Tuyết đã nói chuyện về Đản Nhi, xem ra Đản Nhi sắm vai thực thành công.

Xem ra liên thủ với cô là rất đúng.

“Thực xin lỗi, mặc kệ như thế nào, đứa bé là vô tội, em nên giữ Đản Nhi lại!” Cắn cắn môi, nhu nhược nói nhỏ, một bộ dáng vẻ áy náy bất an.

“Em không cần tự trách, không có liên quan đến em, anh nói rồi ba ngày, chỉ cần ba ngày anh sẽ tiễn người phụ nữ kia đi, về phần Đản Nhi……” Lang Vương dừng một chút, giống như là đang lưu luyến Đản Nhi.

“Giữ Đản Nhi ở lại.” Người phụ nữ có chút nóng vội nói, nhưng mà cô cũng không có cảm thấy được, có lẽ là sự tình tiến triển quá thuận lợi, có chút đắc ý vênh váo, cô muốn giữ Đản Nhi lại ở bên người quên mất việc che lấp cảm xúc kích động, Lang Vương và Thiên Tầm vẫn đều rũ đầu như cũ, ai cũng không có biểu hiện ra thần sắc ngoài ý muốn.

“Anh suy nghĩ một chút.” Lang Vương đơn giản trả lời một câu.

“Nếu anh thích Đản Nhi, liền giữ Đản Nhi lại đi, vừa vặn bọn nhỏ cũng có bạn.” Người phụ nữ lại nói, cô hy vọng Đản Nhi ở lại, tương lai có chuyện gì, người kia cũng giúp cho cô, lợi dụng nhau.

Cô ta ( Đản Nhi ) giúp cô có được Lang Vương, cô sẽ giúp cô ta ( Đản Nhi ) đưa ba đứa con của Bạch Tuyết tới tay cô ta.

Vì để có được Lang Vương, cô làm chuyện gì cũng đều

alt
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc