https://truyensachay.com

Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 349 - Chương 334

Trước Sau

đầu dòng


Khang Nghị mang theo Bạch Tuyết đi một văn phòng, rốt cuộc đối với chức vị tren người anh, nói ít một lời vẫn là muốn tránh để người ta nói.

Bạch Tuyết ngồi ở sô pha, nhìn Khang Nghị, Khang Nghị cầm ly nước đi pha trà cho Bạch Tuyết.

“Anh Nghị, không cần phiền toái, nói cho em biết vụ án của Lãnh Dạ anh đã biết nhiều ít? Vì cái gì anh ấy lại bị bắt?” Bạch Tuyết lo lắng hỏi.

“Bởi vì anh ta giết chết một đứa bé.” Khang Nghị nói.

“Em không tin, anh ấy sẽ không giết người, cũng tuyệt sẽ không xuống tay với trẻ nhỏ, các người nhất định là nhầm lẫn rồi.” Bạch Tuyết gầm nhẹ, nghe được Lãnh Dạ giết người, Bạch Tuyết hoàn toàn không tin, Lãnh Dạ sẽ không giết người, tuyệt đối sẽ không, huống chi là một đứa bé!

“Đã có chứng cứ chứng minh anh ta giết đứa bé kia.”

“Không có khả năng, Lãnh Dạ sẽ không giết người, em không tin ——” Bạch Tuyết có chút kích động.

“Hiện tại đã có chứng cứ chứng minh anh ta giết người, mà không phải cứ nói anh ta không có tội liền không có tội. Tuyết Nhi, em không nên kích động, vụ án này không phải do anh phụ trách, sau khi anh nghe nói, đặc biệt lại đây nhìn xem.” Khang Nghị đưa lý trà ngon tới trước mặt Bạch Tuyết.

“Làm sao em có thể không kích động, hiện tại Lãnh Dạ bị tố cáo tội giết người!”

Đôi tay Bạch Tuyết ôm lấy đầu, cô muốn bình tĩnh, hiện tại Lãnh Dạ ở bên trong, chuyện ở bên ngoài liền dựa hết vào cô. Anh là Lang Vương, không ai có thể bao vây anh được, Bạch Tuyết hiểu rõ, nhưng mà nơi này là thế giới loài người, sở dĩ anh ngoan ngoãn bị nhốt lại, chủ yếu là không muốn nhiễu loạn cách sinh sống ở nơi này.

Điểm này Bạch Tuyết hiểu rõ, nếu như vậy, biện pháp duy nhất chính là tìm được chứng cứ chứng minh đứa bé kia không phải do Lãnh Dạ giết.

Bạch Tuyết tưởng tượng đến dáng vẻ lúc Lãnh Dạ bị người mang đi, hốc mắt liền ướt, anh là người đàn ông cao ngạo như vậy khi nào lại chịu loại ủy khuất này chứ!

Trên thế giới này trừ bỏ cô dám để anh khó chịu, phỏng chừng không có người thứ hai dám đối với Lang Vương như vậy.

Anh yêu cô, điểm này Bạch Tuyết cũng biết.

Cũng chính là bởi vì điểm này, cô mới có thể thường thường giở tính trẻ con ra, nghĩ đến đây, trong lòng dâng lên cảm giác nồng đậm áy náy và tự trách, gần nhất là bởi vì chuyện của mẹ con Đản Nhi, cô làm không ít chuyện khó dễ anh, còn làm anh cao ngạo như vậy cầu cô về nhà với anh.

Người đàn ông này lại thật sự cầu cô, trong lòng Bạch Tuyết cực kỳ cảm động.

Áy náy che trời lấp đất đánh úp cô lại, cái mũi cô đau xót, nước mắt liền nhịn không được, lả tả lăn xuống dưới.

Lãnh Dạ đối với cô thật quá tốt, mà cô có chút quá tùy hứng, có chút không ngoan, có chút không nói lí! Người đàn oong này đưa cô lên tận trời cao.

Bạch Tuyết, mày nên thanh tỉnh.

Bạch Tuyết, mày nên thấy may mắn.

Bạch Tuyết, mày nên thấy đủ.

Bạch Tuyết, Lang Vương là người đàn ông của mày, mày nên yêu anh ấy thật nhiều, cũng nên yêu thương anh ấy.

Càng nghĩ càng khó chịu, trong lòng quả thực ảo não muốn chết!

Nghĩ đến Lãnh Dạ ở bên trong, cô đau lòng muốn chết!

Vì sao hôm qua cô lại muốn đi đến biệt thự với Long Chu chứ, vì cái gì cô phải rời khỏi người đàn ông của mình, vì cái gì cô muốn bực bội với Lãnh Dạ! Nghĩ đến lúc Lãnh Dạ lẻ loi bị bọn họ mang đi, hơn nữa đi đến chỗ như thế này, rốt cuộc Bạch Tuyết nhịn không được, gào khóc lớn lên.

Đến bây giờ cô vẫn không thể nhìn thấy Lãnh Dạ, trong lòng cô khó chịu, trong lòng sốt ruột, thân là người phụ nữ của Lang Vương lại quá thất trách! Trong lòng nghẹn muốn chết, toàn bộ hóa thành nước mắt chảy ào ào ra ngoài.

Khang Nghị ở một bên, nhìn thấy chân tay có chút luống cuống, dỗ phụ nữ không phải là điểm mạnh của anh, điểm mạnh của anh là bắt người xấu. Đặc biệt người phụ nữ trước mắt còn đặc biệt như vậy, người phụ nữ này làm tâm hồn của anh vị quấy nhiễu, không thể quên được, nhìn thấy Bạch Tuyết khóc làm sao anh chịu được.

Nôn nóng đi qua.

Cuối cùng có chút vụng về an ủi nói: “Tuyết Nhi, em đừng khóc, Lãnh Dạ đang ở chỗ cách vách không xa, anh ta nghe được sẽ đau lòng.” Khang Nghị không nói như vậy còn được, Bạch Tuyết vừa nghe Lãnh Dạ đang ở chỗ cách vách không xa.

Hơn nữa anh nghe được cô khóc anh sẽ đau lòng!

Bạch Tuyết nghe được lời anh nói được, lại khóc thương tâm hơn, nhưng mà lại không phát ra tiếng, nước mắt chảy ròng, mang theo chua xót, mang theo đau lòng.

Từ nhỏ cô chính là một mỹ nhân làm người đau lòng như vậy, Khang Nghị nhìn dáng vẻ ủy khuất của Bạch Tuyết, tâm đều nát, hung hăng nhíu mày. Anh là đàn ông, lúc này lại bị Bạch Tuyết khóc cái mũi đều chua xót, hốc mắt cũng ướt

Khang Nghị không phải là Lãnh Dạ, anh sẽ không dỗ Bạch Tuyết, nhìn Bạch Tuyết khóc, chỉ có lo lắng, chân tay luống cuống, gương mặt tuấn mỹ cương nghị nhăn lại giống cái bánh bao.

Một lát sau, Bạch Tuyết đứng lên, nỗ lực ngừng khóc thút thít, vừa rồi phát tiết giống như đem nghẹn khuất gần nhất trong lòng đều khóc ra ngoài, trong lòng khá hơn nhiều, biết được chính là làm thế nào để cứu Lãnh Dạ ra ngoài.

Trước mắt quan trọng nhất chính là gặp mặt Lãnh Dạ, Khang Nghị hẳn là có biện pháp.

Đôi mắt khóc đỏ bừng bừng, cô biết cô giữ lai nhiều ít nước mắt đều là vô dụng, cô hẳn là đi làm chuyện cô khả năng làm được, Lãnh Dạ là chồng cô, cô phải nghĩ cách đưa Lãnh Dạ ra ngoài.

“Anh Nghị, phiền anh nghĩ cách, em muốn gặp Lãnh Dạ.” Bạch Tuyết lau mặt thật mạnh một phen, thân hình nhỏ xinh từ giờ khắc này cần đứng lên. Cả người mang theo nét sắc bén.

Khang Nghị gật gật đầu, Bạch Tuyết đi toilet, đơn giản rửa mặt một phen, sau đó lại buộc tóc lên, có vẻ rất giỏi giang.

Lúc ra ngoài Khang Nghị đã đi ra ngoài, phỏng chừng là đi ra ngoài sắp xếp cho bọn họ gặp mặt.

Cô lấy di động ra, xãy ra chuyện lớn như vậy, cô không thể gạt con được.

Nhận điện thoại chính là Ức Ức, thật ra Ức Ức đang muốn cho gọi cho mẹ cậu, kết quả nhận được điện thoại của mẹ.

“Ức Ức, hiện tại con nghe cho thật kỹ, mẹ mặc kệ con dùng cái phương tiện giao thông gì, lập tức đưa Thiên Tầm và Niệm Niệm tới đây……” Bạch Tuyết nói địa chỉ một lần, liền cúp đứt điện thoại.

Năm phút đồng hồ sau, động tác của ba đứa bé nhất trí xuất hiện ở trước mặt Bạch Tuyết, các bé cũng đều nhìn ra mẹ khóc.

“Mẹ?”

“Mẹ?”

“Mẹ?”

Cả ba đứa bé đều đồng thời kêu một tiếng mẹ.

“Bọn nhỏ, hiện tại ba của các con đang ở bên trong phòng kia, chú Khang Nghị đã đi sắp xếp thời gian để chúng ta gặp ba các con, hiện tại mẹ muốn nói cho các con biết chuyện của ba. Cảnh sát nói các là ba con bị nghi ngờ có liên quan giết người, hơn nữa người chết là một đứa bé, cho nên mẹ nghi ngờ đứa bé kia là…… Đản Nhi, từ buổi sáng hôm nay mẹ không có phát hiện Đản Nhi đã đi nơi nào? Lẽ ra Đản Nhi đang bên cạnh mẹ, ở trong nhà Long Chu, nhưng mà khi mẹ lên lầu lại không có nhìn thấy cậu ta, vốn tưởng rằng cậu ta bị ba của các con hàng phục, không nghĩ tới là như thế này!” Bạch Tuyết ảo não nói, lúc ấy cô không có tìm được Lãnh Dạ, còn tưởng rằng anh đi theo mẹ Đản Nhi bỏ trốn rồi!

Hiện tại suy nghĩ kia của mình chính là lòng dạ hẹp hòi!

“Mẹ, mẹ nghi ngờ cái người chết kia là Đản Nhi, nhưng mà mẹ Đan Nhi đi nơi nào, sáng sớm hôm nay cũng không có nhìn thấy bà ta?” Niệm Niệm nói.

“Hôm nay mẹ ngủ mơ mơ màng màng cảm giác được lequydon có người đứng ở trước mặt mẹ, mẹ mới vừa mở mắt ra, đã bị mẹ Đản Nhi một hơi thổi rồi ngất đi, sau lại vừa tỉnh thấy mẹ đã biến trở về lại, cho nên liền trực tiếp về nhà, cũng không có nhìn thấy mẹ Đản Nhi.”

“Mẹ, có khả năng là mẹ Đản Nhi mang thi thể Đản Nhi đi, sau đó hãm hại ba.” Ức Ức nói.

Lúc này, Khang Nghị đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy bên người Bạch Tuyết có ba đứa bé vây quanh, đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó tò mò hỏi, “Các cháu đến đây như thế nào?” Nhìn ba đứa bé đều nhỏ như vậy, không có khả năng là tự mình ra cửa.

“Chào chú, tụi con là đi taxi tới, trên đường thực chật chội!” Thiên Tầm bập bẹ nói.

“Về sau ra cửa vẫn là phải có người lớn đi chung, bằng không quá nguy hiểm.” Nhìn ba đứa bé nhỏ như vậy thực dễ dàng tạo cơ hội cho người xấu.

“Vâng, đã biết rồi chú.”

“Tuyết Nhi, có thể, chúng ta đi thôi.” Khang Nghị cũng không kinh ngạc nhìn ba đứa bé, gần nhất anh cũng nghe Khang Cốc nói qua một ít chuyện về Bạch Tuyết, Khang Cốc tất nhiên là em gái Khang Giai nói, cho nên đối chuyện của Bạch Tuyết và Lãnh Dạ, còn có chuyện của bọn nhỏ, anh ít nhiều biết một ít, tuy rằng hoài nghi này ba đứa bé này là của ai? Nhưng mà biết Bạch Tuyết rất yêu ba đứa bé này, ba đứa bé cũng yêu Bạch Tuyết, bọn họ hiện tại là người một nhà, đây là cách nhìn Khang Nghị đối với bọn họ.

Bạch Tuyết giơ tay vỗ nhẹ nhẹ mặt mình một chút, nỗ lực hít sâu, để chính mình cố gắng lên tinh thần, đồng thời cũng hy vọng sắc mặt mình tốt một chút.

Bạch Tuyết cúi đầu, cố gắng mỉm cười một cái, “Bọn nhỏ, đi, đi xem ba các con đi.”

“Vâng.”

“Vâng.”

“Vâng.”

Ba đứa đồng thời đáp ứng thật mạnh, đồng thời lại rất khí thế, một khuôn mặt lạnh đi theo Khang Nghị đi ra ngoài.

Mới vừa đi ra ngoài cửa, liền nhìn thấy Đoan Mộc mang theo hai người ở bên ngoài chờ.

“Chị dâu.” Đoan Mộc thấp giọng kêu một tiếng.

Tuy rằng Khang Nghị khiếp sợ, Đoan tổng này lại gọi Bạch Tuyết la chị dâu, lại còn cung cung kính kính như vậy.

“Tuyết Nhi, anh qua bên kia chờ em.” Khang Nghị đoán được khả năng bọn họ có chuyện nói, cho nên đi trước một bên.

“Đoan Mộc, chuyện của Lãnh Dạ anh cảm thấy như thế nào?” Bạch Tuyết đến gần, thấp giọng hỏi. Cô tận lực khắc chế chính mình không cần nóng nảy, bởi vì hiện tại nóng nảy sẽ không giải quyết được bất cứ chuyện gì! Chỉ biết chuyện xấu, thêm phiền.

“Chị dâu, chuyện của đại ca không thật là khéo!” Đoan Mộc hạ giọng nói, dù gì nơi này không phải là địa bàn của mình, nói chuyện không phải thuân tiện lắm. Tận lực sợ bị người khác nghe được.

Lời anh nói như là quả cân lập tức áp tới lên tâm Bạch Tuyết.

Nhưng mà vẫn hít sâu một cái, cắn cắn môi, nhàn nhạt cười, “Anh ấy không có giết người, tôi biết, đây là vu oan hãm hại.” Cô không vội không nóng nảy nói.

Đoan Mộc thực sự sửng sốt, không hổ là người phụ nữ của đại ca, có quyết đoán, đều này rất mấu chốt, chị dâu nhỏ lại còn có thể bình tĩnh như vậy, tuy rằng nhìn ra đã khóc, nhưng mà hiện tại biểu hiện của cô đã rất tuyệt.

Lông tơ cả người dựng

alt
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc