https://truyensachay.com

Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 178: Tiểu Linh (1)

Trước Sau

đầu dòng

"Rốt cục cũng hoàn thành!"

Đây là tiếng lòng của tất cả những người ở đây, lần phá giải luyện kim trận này đã tiến hành cả một ngày, bây giờ trời cũng đã tối rồi.

Tuy rằng cùng một tiếng lòng nhưng chia làm hai loại tâm tình, một loại là những người như Lãnh Huyết Thất, ngóng trông sự tình chấm dứt nhanh lên để mình đi làm chuyện của mình.

Một loại khác là những người như tiểu Linh, có điểm cảm giác chưa "phê", bọn họ còn muốn xem Diệp Lãng phá giải luyện kim trận nữa.

Bởi cả quá trình phá giải luyện kim trận này chẳng những giúp bọn họ nắm giữ cấu tạo, công dụng của các thứ của luyện kim trận ma còn giúp bọn họ chiếm được rất nhiều tri thức về luyện kim trận, có loại cảm giác "Nghe quân nói một buổi hơn đọc sách mười năm!"

"tiểu Ngũ, đi thôi, ta đói bụng rồi, về nấu cơm thôi!" Diệp Lãng kéo Lãnh Huyết Ngũ đang chìm trong giấc ngủ, nhảy lên tay con rối, chui vào ngực, sau đó chuẩn bị chạy lấy người.

"Khoan khoan!" Lãnh Huyết Thất lắc mình một cái, che trước mặt con rối.

Diệp Lãng ở trước ngực con rối nhìn Lãnh Huyết Thất, ngơ ngác nói: "Ngươi muốn ăn cơm với chúng ta?"

"Nàng mới không cùng ăn cơm với chúng ta, Lãnh Huyết Thất, có chuyện gì thì mai nói, bây giờ chúng ta đã đói bụng rồi!" Lãnh Huyết Ngũ nhìn Lãnh Huyết Thất, lạnh lùng nói.

"Hì hì, ai nói ta không ăn cơm chiều với các ngươi, ta vừa có quyết định này, bây giờ các ngươi rất bất tiện, để ta chiếu cố các ngươi cho!" Lãnh Huyết Thất cười nói.

"À, hóa ra ngươi muốn nấu cơm cho chúng ta ăn!" Diệp Lãng nhìn Lãnh Huyết Thất nói.

Lãnh Huyết Thất ngẩn ngơ, mình cũng đâu muốn nấu ăn đâu, tiểu bất điểm này thật đúng là biết nhân cơ hội nha, mà rất nhanh nàng liền đánh mất ý nghĩ này trong đầu vì Diệp Lãng chưa nói hết lời.

"Ta xem hay là quên đi, đồ ăn ngươi làm chưa chắc ngon, hay là ăn tiểu Ngũ tốt hơn." Diệp Lãng thực không khách khí nói ra ý nghĩ trong lòng.

Hắn nghĩ như thế cũng rất bình thường, trù nghệ của Lãnh Huyết Thất đã rất khó thấy, nữ hài tử bình thường kém hơn rất xa, Lãnh Huyết Thất này cũng nhất định là như thế.

Lãnh Huyết Thất cười nhạo nói: "Ngươi dám xem thường ta à, ta muốn cho ngươi biết Lãnh Huyết Thất ta cũng không phải chỉ có hư danh. Đúng rồi, tiểu Ngũ là ai? Chẳng lẽ là nàng?"

Lãnh Huyết Thất chỉ vào Lãnh Huyết Ngũ, muốn xác định đáp án này.

"Ừ!" Diệp Lãng gật gật đầu.

"Ha ha...tiểu Ngũ...Ha ha...Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được..." Lãnh Huyết Thất ôm lấy bụng, tựa hồ nghe được một câu chuyện cười thú vị nhất thế gian vậy.

"Tiểu Ngũ thì sao?" Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói.

"Không, không có gì! Chỉ là không nghĩ tới Tử thần mà người gặp người sợ lại để một tiểu bất điểm gọi là tiểu Ngũ." Lãnh Huyết Thất nín cười nói, mà ý cười nơi khóe mắt của nàng làm người ta nhịn rất vất vả.

"Tiểu Ngũ là Tử thần? Tiểu Ngũ, đây là ý gì?" Diệp Lãng ngơ ngác hỏi.

"Ngươi không biết sao?" Lãnh Huyết Thất có chút ngạc nhiên hỏi.

"Không biết!" Diệp Lãng lắc lắc đầu trả lời.

"Nàng là Lãnh Huyết Ngũ, là đệ nhất sát thủ nổi tiếng trên đại lục, làm người ta coi nàng như Tử Thần vậy, nàng muốn giết ai thì đến bây giờ vốn không còn sống sót." Lãnh Huyết Thất giải thích.

"Lãnh Huyết Ngũ? Tên này rất quen thuộc, ta nhớ có ai nói cho ta nghe rồi." Diệp Lãng ôm đầu, tựa hồ như đang cố gắng hồi tưởng.

"..., không phải chứ, ngay cả chuyện nàng là Lãnh Huyết Ngũ ngươi cũng không biết?" Đám người Lãnh Huyết Thất kinh ngạc, không thể tưởng được qh của Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ như thế mà vẫn không biết đối phương là ai.

Theo lý thuyết, một người bình thường ở chung với Lãnh Huyết Ngũ lâu như vậy, cả ngày lại ở một chỗ, hơn nữa cùng xử lý chuyện của sát thủ tiểu tổ, những thứ này đủ để người ta nhận ra thân phận của Lãnh Huyết Ngũ.

Diệp Lãng cũng là người bình thường, chỉ là phản ứng của hắn với những thứ này đặc biệt trì độn, hắn còn tưởng rằng Lãnh Huyết Ngũ là Lãnh Huyết Tiểu Ngũ, là nữ nhi của Lãnh Huyết Ngũ.

"Đúng rồi, nhớ ra rồi, Lãnh Huyết Thập Tam đã từng nói qua phải cách Lãnh Huyết Ngũ xa một chút...tiểu Ngũ, ngươi thật sự là Lãnh Huyết Ngũ sao?" Diệp Lãng hỏi.

"Đúng vậy...Ngươi làm gì vậy..." Lãnh Huyết Ngũ gật đầu đáp, lại phát hiện sau khi Diệp Lãng nhận được xác nhận liền lập tức cách nàng rất xa, duy trì một khoảng cách.

Chẳng lẽ... Bạn đang đọc truyện tại
alt
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc