https://truyensachay.com

Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 624: Không chê thiếu niên nghèo (3)

Trước Sau

đầu dòng

- Ừm! Chúng ta căn bản không thể nhìn rõ hắn xuất kiếm, loại kiếm pháp này rất quái dị, là kiểu bọn ta chưa từng thấy và cũng không giống bất cứ loại kiếm pháp vào trên đại lục.

-...

- Ta tin, nếu như hắn vẫn chưa bạo lộ toàn bộ thực lực, người này tuyệt đối không phải cá trong hồ, hắn bây giờ mới hai mươi hai tuổi, có cơ hội trở thành kiếm thánh!

-...

Kiếm thánh, vị trí ấy thật quá xa vời, nếu như nói, Diệp Lãng có thể trở thành kiếm thánh, vậy thì mình sau này phải nhìn sắc mặt hắn rồi.

Không nên khinh thường thiếu niên nghèo!!

Hắn bây giờ là một người nghèo thì đã làm sao, sau này trở thành kiếm thánh, tất cả đều không thành vấn đề, địa vị tài phú sẽ có người hai tay dâng lên hắn!!

Nếu như nói, Cáp Đức gia tộc có một kiếm thánh, vậy ngôi vị đệ nhất gia tộc Ngải La đế quốc là điều chắc chắn!!

Đúng là trào phúng, mình vừa chê bai thân phận hắn, bây giờ người ta lại dùng thực lực để chứng minh, thân phận hay quyền thế trong mắt hắn căn bản chẳng là gì.

Bây giờ hắn hiểu, cảm giác trước đó không phải ảo giác, Diệp Lãng đúng là chê không lấy nữ nhân nhà họ, đúng là không cần điều kiện của họ.

Không phải mình ghét bỏ người ta, mà là bị người ta ghét bỏ!!

Có phải hắn đang sợ sau khi trở thành kiếm thánh, họ sẽ lấy ngọc bội đến tìm hắn, cho nên, trực tiếp trả lại cho họ trước, huỷ bỏ ước định?

Những suy nghĩ hoang đường bắt đầu xuất hiện trong đầu gia chủ, nhưng có lẽ đây là cách giải thích hợp lý nhất.

Cho dù không thành kiếm thánh, với thực lực một chiêu chế phúc võ giả cấp chín của hắn, cũng sẽ trở thành đối tượng tranh giành của rất nhiều thế lực....

Hắn còn trẻ, tiềm lực lại lớn, biết đâu kiếm thánh cũng không thể ngăn cản bước chân hắn!!

- Ài! Có lẽ hôm nay ta đã ra một quyết định sai lầm!!

Gia chủ cảm thán nói.

Không sai, đến tận sau này, hắn vẫn còn hối hận vì quyết định của mình, nhất là sau khi biết thân phận thực sự của Diệp Lãng, hắn còn tự mắng mình, tại sao ngày đó không dứt khoát bám lấy Diệp Lãng.

Lúc này, họ đang nghĩ, nếu gặp lại Diệp Lãng, họ sẽ làm thế nào?

Và đúng là Diệp Lãng quay lại thật, nhưng chỉ để nói một câu, một câu đủ để mọi người ngã ngửa.

- Có thể phái người đưa ta ra ngoài được không, ta hình như lạc đường rồi!

-...

- Diệp Lãng, ta muốn tỷ thí với ngươi!

Đại Tỷ lập tức nhảy đến trước mặt Diệp Lãng.

- Không có hứng!

- Tại sao?

- Đầu tiên, ta không đánh nữ nhân, thứ hai, nàng quá yếu!

-...

Đại Tỷ đả kích rất triệt để, không thể nói gì.

- Diệp Lãng công tử, nếu ông trời đã để ngươi quay lại một lần nữa, chi bằng hãy ở lại đây.

Gia chủ cười nói.

- Không! Ta có ngạo cốt của mình, ta sẽ không ở lại đây!

Diệp Lãng trực tiếp cự tuyệt.

-... Nói như vậy, không lẽ ở chỗ chúng ta không có ngạo cốt?

- Ngải Tỷ... nàng có thể đưa ta ra ngoài không, bản thân nàng cũng thuận mắt hơn một chút...

Diệp Lãng chỉ Đại Tỷ nói, mặc dù Đại Tỷ tương đối manh động, nhưng cũng tương đối thẳng thắn, không giấu nổi chuyện gì.

Ở cạnh những người như vậy dễ chịu hơn nhiều, Diệp Lãng cũng là chọn theo cảm giác của mình, hắn thấy ai dễ chịu thì chọn.

- Ta tên Đại Tỷ!!

Đại Tỷ chỉnh lại một lần nữa.

- À à, Đại Tỷ... Kì thực, ta cảm thấy, Đại Tỷ không được hay cho lắm...

Diệp Lãng có chút bối rối nói.

- Không liên quan gì đến ta!

Đại Tỷ khó chịu nói.

- Vậy thì thôi, đi nào, đưa ta ra ngoài!

Diệp Lãng thúc giục.

- Đi!

Đại Tỷ đi trước, Diệp Lãng lập tức đuổi theo.

Cả quãng đường không ai nói gì, Đại Tỷ đưa Diệp Lãng ra đến đại môn, sau đó từ biệt, quay người, chuẩn bị đi vào... Bạn đang đọc truyện tại
alt
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc