https://truyensachay.com

Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 664: Pháp bảo của Lăng Vận Nhi và Nha Nha

Trước Sau

đầu dòng

Hai mắt hắn nhìn chằm chằm Lam Hi, hận ý nồng đậm làm Lam Hi không khỏi có chút run rẩy, Lam Hi hướng về phía ba nàng Lăng Vận Nhi nhẹ giọng quát:

- Lui!
- Rút lui?

Thanh âm lặng như băng vang lên đầy trêu chọc:
- Đã chậm rồi!

Trên bầu trời lại xẹt qua một đạo kiếm khí màu xám, dùng tốc độ cực nhanh chém

phía Lam Hi. Trên kiếm khí kia ẩn chứa pháp tắc lực sâu xa huyền bí, hung hẵn vô cùng, như ánh sáng lạnh lẽo tỏa ra từ một lưỡi đao sắc bén cắt qua không khí , càng kinh khủng hơn là không khí như bị xé toạt, như là rút đao chém xuống nước. dòng nước trong nháy mắt dừng lại một chút, sau đó mới chảy lại như cũ.

Lam Hi hừ lạnh một tiếng, tay phải cầm kiếm, kiếm chỉ trời cao, không lùi mà tiến xông ra phía trước đỡ đạo kiếm khí này. Dáng vẻ thanh thoát như một tiên nữ nổi bật giữa bầu trời. Rõ ràng là cực nhanh, nhưng làm cho người ta có cảm giác chậm đến vô cùng, đẹp đến vô hạn.

Lam Hi thầm kinh hô:"Không ngờ được thực lực người này mạnh đến như thế. Nếu đám người đến xâm phạm đều có thực lực như vậy, Thục Sơn phái căn bản không phải là đối thủ của bọn họ! Khó trách tiểu tử Trương Vân Sơn kia không cho phép bất cứ kẻ nào xuất chiến". Lam Hi nghĩ như vậy trong lòng không khỏi có chút hối hận. Mình xông ra thì cũng được đi, nhưng còn mang theo ba nàng này làm gì? Nếu các nàng xảy ra chuyện gì, mình ăn nói thế nào với Lăng Tiêu đây? Cho nên, cho dù mình chết ở chỗ này, cũng không để cho ba nàng gặp chuyện không may!

Lam Hi nghĩ thế, khí thế trên người trong giây lát bùng nổ gấp mấy lần. Đồng thời múa kiếm thành vòng tròn giữa không trung. Vừa múa được một vòng, đạo kiếm khí hung hãn kia đã chém trúng vòng tròn mà Lam Hi vừa múa trên không trung.
- Ầm!

Một tiếng va chạm kịch liệt vang lên trên không trung như sấm động trời quang, một cỗ khí lưu cường đại vô cùng tỏa ra bốn phương tám hướng.

Khóe miệng Lam Hi lập tức chảy ra một dòng máu tươi. Tuy nhiên, chiến ý trong đôi mắt xinh đẹp càng đậm. Đối phương công, Lam Hi thủ, bên thủ nhất định chịu nhiều bất lợi hơn. Còn đối phương thấy nữ nhân mặc váy dài màu lam, làn da trắng nõn, diện mạo xinh đẹp này không ngờ không chết dưới một kiếm của hắn, cả kinh, phát ra một tiếng kêu kinh hãi:

- Hảo thân thủ, ta sẽ bồi tiếp ngươi!

Tiếng vừa dứt, đã thấy một bóng người xuất hiện giữa bầu trời, tay cầm một thanh trường kiếm thật lớn dài hơn ba thước! Thanh kiếm khổng lồ nằm trong tay một người cũng không tính là cao lớn, nhìn có vẻ không thuận mắt gì lắm. Người này đem giơ cự kiếm trên cao, hung hăng bổ xuống đầu Lam Hi!
- Ô!

Thanh cự kiếm rít lên nặng nề, thanh thế kinh người.
Lăng Vận Nhi, Nha Nha cùng với Hoắc Thanh Thanh đứng dưới ba người không hẹn mà cùng xì một tiếng khinh miệt, mắng:
- Thật không biết xấu hổ!

Lăng Vận Nhi đảo mắt, vung tay, trong lòng bàn tay mềm mại xuất hiện mấy con phi trùng vô cùng nhỏ bé, chỉ lớn bằng hạt gạo. Lăng Vận Nhi lấy tay chỉ vào không trung, nhẹ nhàng nói:

- Đi!
Nha Nha cũng rút ra một sợi dây đai làm bằng tơ tằm màu vàng tươi vẫn đeo bên mình, phất lên không trung, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, vội vàng quát:
- Mở!

Lúc này, chỉ thấy sợi dây đai làm bằng tơ tằm màu vàng tươi đột nhiên thẳng tấp như mũi tên bắng vào không trung, sau đó nháy mắt biến mất. Theo tiếng hô mở của Nha Nha thì sợi dây tơ tằm màu vàng tươi này đột nhiên biến thành một tấm vải dài cả cây số, rộng hơn trăm mét mà không hề có dấu hiệu hay quá trình phóng to nào! Mảnh vải rộng lớn như một đám mây màu vàng, biến thành một cái lồng tỏa ra hào quang vàng rực nhanh chóng bao phủ lấy Lam Hi và cầm cự kiếm lại.

Hai mắt Nha Nha nhìn chăm chú. Đây là lần đầu tiên nàng tế ra pháp bào do đích thân nàng luyện chế nhiều năm qua. Năm đó khi luyện chế, Lăng Tiêu dùng viên tinh thạch bảo hô linh hồn Nha Nha đồng thời cũng đem rất nhiều khả năng luyện đan và luyện khí dung nhập vào trong đó. Cho nên Nha Nha vừa sinh ra thì trời phú cho sự am hiểu về luyện đan và luyện khí.

Sợ dây tơ tằm màu vàng này là một kiện pháp bào mà Nha Nha luyện chế thành công nhất. Tác dụng lớn nhất là chụp lấy kẻ thù, sau đó phát ra tia cường đại công kích! Đồng thời còn có thể dùng làm dây thừng để trói buộc kẻ thực lực không bằng mình.
Bằn vào thực lực của Nha Nha hiện tại, mỗi ngày chỉ xuất ra được một lần, mỗi lần chỉ xuất ra được ba tia sấm chớp!

Nhưng như vậy…… cũng đủ rồi.

- Bang!

Lam Hi thân hình nhỏ nhắn vung thanh bảo kiếm trong tay hung hăng đón đỡ thanh cự kiếm. Thân hình Lam Hi hơi run lên sau đó lui về sau mấy mươi thước còn người bịt mặt áo xanh cầm cự kiếm lui về sau hơn trăm mét. Lần này, cao thấp đã phân. Hơn nữa Lam Hi cảm nhận được đạo kiếm khí vừa rồi không phải người này phát ra! Cùng lúc đó, pháp bảo đai tơ tằm của Nha Nha đã bao phủ cả không trung. Ngay khi người bịt mặt áo xanh cầm cự kiếm đang lùi về phía sau thì một tia chớp màu vàng, thoạt nhìn mỏng manh hơn tia chớp bình thường, nhưng tốc độ lại không chậm chút nào, trực tiếp bổ vào người bịt mặt áo xanh.

Người bịt mặt áo xanh lập tức hét lên một tiếng thảm thiết. Áo xanh trên người dường như trong nháy mắt hóa thành tro tàn, mà bề ngoài toàn thân cũng bị tia chớp này làm cho cháy đen, tóc dài trên đầu dựng lên, thẳng tắp, miệng phun ra một ngụm máu tươi. Đồng thời, hắn gầm lên giận dữ cự kiếm trong người múa may , nhưng lại nhằm tấm vải màu vàng trên đầu kia đang tung bay phần phật trong gió, nhấp nhô trên sóng biển, trường kiếm thật lớn trong tay xuất ra một đạo kiếm khí dài hơn trăm mét hung hăng chém tới!
Sắc mặt Nha Nha không thay đổi, vẫn đứng đó, hai tay chỉ ra, miệng niệm pháp quyết, tấm vải màu vàng lóe sáng hai lần, xuất ra hai đạo tia chớp đồng loạt bổ về phía người này.

Lần này người bịt mặt áo xanh đã có phòng bị. Thân hình hắn lóe lên quỷ mỵ tránh thoát một tia chớp trong gang tấc. Nhưng cũng không thể tránh thoát tia chớp còn lại. Tia chớp đánh nát bộ áo của người bịt mặt áo xanh thành từng mảnh nhỏ, Người bịt mặt áo xanh run lên bần bật.

Đột nhiên, hắn ngửa mặt lên trời cười rộ lên cuồng ngạo, nhưng tiếng cười như tiếng gào khóc thảm thiết, cực kỳ thê lương!
- Ha ha ha ha ha….Ha Ha ha ha!

Sau đó người áo xanh điên cuồng múa cự kiếm trong tay. Cường đại khí lưu xuất hiện làm cho không gian xung quanh hắn hóa thành những vùng loạn lưu, làm cho người ta khó có thể đến gần.

Lăng Vận Nhi nhếch miệng cười châm chọc, miệng lẩm bẩm cái gì đó, không phát ra chút âm thanh nào. Còn người áo xanh kia lại quát to một tiếng điên cuồng!

Là thân muội muội của Lăng Tiêu, Lăng Tiêu đương nhiên không thể không truyền một ít đồ vật đặc biệt cho Lăng Vận Nhi. Từ rất nhiều năm trước, Lăng Tiêu đã mang một phần "tuần thú kinh" truyền cho Lăng Vận Nhi vốn từ nhõ đã thích chơi đùa với côn trùng dã thú.
Chỉ có điều bình thường, không ai thấy Lăng Vận Nhi đi bắt mãnh thú khổng lồ nào, ngay cả Lăng Tiêu cũng nghĩ rằng tiều muội muội mình lới rồi không thích tiếp xúc với mấy thứ kia nữa. Nhưng không ngờ rằng, Lăng Vận Nhi lẳng lặng mà làm, nuôi dưỡng một loại côn trùng khủng bố :"phệ hồn trùng".
alt
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc