https://truyensachay.com

Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 179: Tối nay ngủ chung

Trước Sau

đầu dòng
Sau khi đứa nhỏ ngủ, hai người kiệt sức nằm trên giường. Tô Vĩnh Thắng vừa cử động lập tức kêu lên, Phương Nhã Nhàn thấy thế, đưa tay giúp ông xoa đầu gối.

Hai người thì thầm trò chuyện trong bóng tối.

“Ôi chao, thật sự là đã lâu không phải trông đứa. nhỏ, tôi thật sự có chút không chịu nổi rồi” Tô Vĩnh Thẳng cảm thán nói.

Phương Nhã Nhàn nói: “Đúng vậy, tối hôm qua tô gần như mệt muốn chết. Thế nhưng đứa nhỏ bây giờ quả thật yếu đuối hơn so với trước rất nhiều, ông nghĩ lại xem con gái của chúng ta khi còn bé đâu có khó chăm sóc như vậy chứ?”

“Đúng vậy! Khi còn bé Thi Hàm rất ngoan, lúc tôi trông con bé cũng không đau đầu gối như bây giờ!" Tô Vĩnh Thắng cười nói

"Ai, chúng ta già thật rồi, chăm sóc một đứa trẻ thôi mà khó khăn như thế, Tần Lãng và Thi Hàm bình thường còn phải chăm sóc ba đứa bé. Tôi nghe hai đứa nói có tìm một bảo mẫu ở Thượng Hải, hơn nữa còn không phải bảo mẫu của gia đình, buổi tối bảo mẫu sẽ về nhà”
“Cho nên ban đêm hai đứa đều tự mình chăm sóc ba đứa nhỏ, tối hôm qua chăm sóc mấy đứa nhỏ tôi thật sự thấy rất mệt mỏi, tôi lập tức hỏi chuyện này với Thi Hàm. Thi Hàm nói phần lớn thời gian ở Thượng Hải đều là Tân Lãng thức đêm, con bé chỉ cần cho bọn nhỏ bú sữa, hai người cũng có thế lo liệu được”

Tô Vĩnh Thắng thật hiếm thấy không có phản bác. lại, chủ yếu là do đầu gối quá đau, chính mình tự mình trải nghiệm qua mới biết dỗ đứa nhỏ ngủ khó khăn đến mức nào.

Hai người không nói chuyện này nữa. Một lát sau, Phương Nhã Nhàn đột nhiên nói: “Ông xã, ông ngủ sao rồi sao?"

“Vẫn chưa, lúc gần tối ngủ lâu như vậy, hiện tại tôi làm sao có thể dễ dàng ngủ được”

“Vậy vừa đúng lúc, tôi nói với ông một chuyện” Phương Nhã Nhàn nói.

“Hôm nay Thi Hàm nói với tôi, lần này bọn nó dự định sẽ ở Quảng Châu một tuần, ngày 14 sẽ xuất phát trở về thành phố Thiệu. Cha mẹ Tân Lãng dự định dịp nghỉ hè, tổ chức một lễ đính hôn cho Tần Lãng và Thị Hàm của chúng ta. Đồng thời tổ chức một tiệc trăm ngày cho các cháu, lễ đính hôn và tiệc trắm ngày sẽ được tổ chức trong hai ngày."
“Đến lúc đó hai chúng ta phải đi qua”

"..." Tô Vĩnh Thắng không nói lời nào.

Trải qua hai ngày ở chung, ông đã nhìn ra con gái nhà mình không phải Tân Lãng thì không lấy chồng.

Còn về phần Tần Lãng, bất kể là đang chăm sóc. con gái hay là chăm sóc bọn nhỏ, cùng với những việc trong sinh hoạt hãng ngày. Quả thật là một người đàn. ông vừa có trách nhiệm vừa có năng lực.

Cho nên, ông đối với con rế Tăn Lãng này, không còn mâu thuẫn như lúc mới nhìn thấy Tân Lãng nữa, mà cũng bắt đầu thử tiếp nhận người con rế này.

Nhưng...

“Đính hôn sớm như vậy, cũng quá gấp gáp rồi phải không?" Tô Vĩnh Thẳng vẫn là nhịn không được. mà nói

Phương Nhã Nhàn đánh bả vai Tô Vĩnh Thắng một cái: "Ông nói lời nói ngu ngốc gì vậy. Con gái chúng ta đã sinh con cho Tân Lãng rồi, đương nhiên là phải đính hôn trước, cho con gái và bọn nhỏ của chúng ta một danh phận chứ”"
“Bằng không! Nếu không đính hôn con gái và bọn nhỏ đến nhà họ Tân, đây không phải là để cho những người khác nói xấu sao? Tôi cảm thấy cha mẹ Tần Lãng suy nghĩ rất chu đáo.”

Tô Vĩnh Thắng quay đầu nhìn Phương Nhã Nhàn: “A” một tiếng, sau đó nói: "Phương Nhã Nhàn! Tôi phát hiện thái độ của bà đối với Tân Lãng đã thay đổi, lúc trước bà không phải như vậy, bà còn nói cần phải xem lại."

“Sao bà lại đột nhiên chuyển hướng tán thành. Tần Lãng như vậy?”

“Ông phải biết rằng, việc đính hôn cũng có nghĩa là, con gái của chúng ta thật sự muốn kết hôn và sống hết đời với Tân Lãng!"

“Người nhà họ Tô chúng ta, còn chưa từng có tình huống ly hôn, hôn nhân cần phải lựa chọn cẩn thận! Không thể chỉ bởi vì sinh con cho Tân Lãng, mà nhất định phải cùng Tân Lãng kết hôn."

Phương Nhã Nhàn: "Ông nói xem Tân Lãng có chỗ nào không tốt? Có tay nghề điêu khắc, có thể kiếm tiền nuôi gia đình, hơn nữa còn biết nấu cơm còn có thể chăm sóc bọn nhỏ. Có thể câu cá, có hiểu biết vẽ đông y, thể lực tốt, dáng vẻ đẹp trai, thái độ làm người cũng rất lễ phép, đúng là rất tốt. So với ông năm đó mạnh hơn nhiều! Không phải tôi vẫn cưới ông sao?"

Tô Vĩnh Thẳng cẩn thận suy nghĩ một chút, phát hiện mình thật sự nghĩ không ra việc bác bỏ những lời nói của Phương Nhã Nhàn, cuối cùng buông tay nói: “Được! Tôi nghe theo lời bà.

Kỳ thật, người con rể này, ông cũng dần dần thích.

Chỉ là, vừa nghĩ đến con gái của mình sẽ lập tức trở thành người nhà người khác. Ài! thật đau lòng.

Phương Nhã Nhàn nghe được lời này. Bà tiếp tục nói vẽ chuyện sính lễ, bà nói nếu như Tân Lãng đến lúc đó nếu có thể lấy ra 2 triệu tệ làm sính lễ, bọn họ bên này sẽ trả lại 10 triệu tệ. Được‎ copy‎
alt
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc