https://truyensachay.com

Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 761 - Anh Vương Gặp Chuyện

Trước Sau

đầu dòng
Trong mắt người ngoài, Lạc Dạ Thần là tinh thần không đủ, nhưng trong mắt Tiêu Hề Hề, Lạc Dạ Thần lại bị mây đen bao phủ, chẳng mấy chốc sẽ gặp xui xẻo.

Cho nên Tiêu Hề Hề mới hỏi câu này.

Nhưng mà rơi vào trong lỗ tai Lạc Dạ Thần, lại cho rằng nàng là đang cố ý chế nhạo mình, không khỏi có chút khó chịu.

Nhưng vì ngại thân phận đối phương, hắn không thể mắng, chỉ có thể cứng rắn mà đáp một câu.

“Ta rất khỏe, chỉ là tối hôm qua có chút mất ngủ mà thôi.”

Tiêu Hề Hề cười một cái, ý vị thâm trường nói: “mất ngủ có thể coi là việc lớn cũng có thể là việc nhỏ, vương gia phải gia tăng chú ý, cẩn thận một chút.

Lạc Dạ Thần cảm thấy những gì nàng nói nghe rất kỳ lạ.

Hắn đang êm đẹp tại sao phải cẩn thận một chút?

Nói giống như là hắn lập tức sẽ gặp bất hạnh vậy.

Nữ nhân này thật không biết nói chuyện!

Lạc Dạ Thần tức giận nói: “bệ hạ nếu không có phân phó khác, thần liền cáo từ.”

Tiêu Hề Hề gọi hắn lại.

“Đã trưa rồi, vương gia trở về đoán chừng đều lỡ mất giờ ăn cơm, không bằng lưu lại cùng chúng ta dùng cơm trưa. nếu Ngươi sợ Vương phi lo lắng, có thể để người gửi cho Anh Vương phi một lời nhắn, không để cho nàng chờ ngươi dùng cơm trưa.”

Nhắc đến Anh Vương phi, Lạc Dạ Thần nhớ tới chuyện tối hôm qua bị nàng lừa, trong lòng không khỏi phiền muộn.

Anh Vương phi sáng sớm trở về nhà mẹ đẻ, hắn bây giờ trở về vương phủ, cũng chỉ có thể một mình dùng bữa, vắng vẻ như vậy, có cái tư vị gì?

Còn không bằng ở lại trong cung cùng hoàng đế và Quý phi dùng bữa, ít nhất nhiều người náo nhiệt.

Liền đáp ứng lời mời của Quý phi.

3 người tại bên trong tây buồng dùng cơm trưa.

Tiêu Hề Hề vẫn ăn ngon miệng như mọi khi.

Sau khi ăn uống no đủ, Lạc Thanh Hàn còn phải tiếp tục đi phê duyệt tấu chương.

Lạc Dạ Thần chuẩn bị rời đi, nhưng lại bị Quý phi ngăn lại.

Tiêu Hề Hề: “vừa vặn bản cung muốn đi tìm Anh Vương phi trò chuyện, không bằng chúng ta cùng nhau xuất cung nha?”

Lạc Dạ Thần không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt: “không được!”

Hắn có điên mới cùng Quý phi cùng nhau xuất cung!

Hắn cũng không có quên, tối hôm qua nữ nhân này dăm ba câu đem nội tình của hắn nói ra, chỉnh hắn tối hôm qua chỉ có thể ngủ ở thư phòng, bây giờ liền Vương phi cũng đã về nhà mẹ đẻ.

Nếu như hôm nay để cho nàng gặp Anh Vương phi, nói không chừng Anh Vương phi bị nàng khuyến khích, về sau cũng không trở về vương phủ , vậy hắn làm sao bây giờ?



Không nên không nên, hắn tuyệt đối sẽ không để cho Quý phi nhìn thấy Anh Vương phi!

Tiêu Hề Hề không hiểu: “vì sao không được? Dù sao, ngươi cũng sẽ trở lại vương phủ, không phải vừa vặn cùng bản cung tiện đường sao?”

Lạc Dạ Thần: “nam nữ hữu biệt, bản vương cùng nương nương vẫn là tránh xa một chút thì tốt hơn.”

Tiêu Hề Hề thấy hắn thái độ kiên quyết như vậy, sống chết không chịu đi cùng mình, rất là bất đắc dĩ.

Nàng đích xác là có chuyện muốn tìm Anh Vương phi, nghĩ tiện thể cứu Lạc Dạ Thần một cái, cứu hắn khỏi tai họa, nhưng nàng không ngờ rằng kẻ ngốc này lại tránh nàng như tránh hồng thủy.

Lạc Thanh Hàn đem thần sắc biến hóa của nàng thu hết vào mắt.

Chờ Lạc Dạ Thần đi, Lạc Thanh Hàn nhàn nhạt hỏi.

“Ngươi vì sao nhất định phải cùng Anh Vương xuất cung?”

Tiêu Hề Hề cũng không giấu diếm, đem tình hình thực tế nói ra.

Lạc Thanh Hàn: “ta phái thêm một chút cấm vệ bảo hộ hắn là được rồi, không cần ngươi tự mình đứng ra.”

Tiêu Hề Hề: “ta là muốn đi tìm Anh Vương phi đàm luận chút bản lĩnh, ngược lại tiện đường, không bằng thuận tay giúp hắn một chút.”

Lạc Thanh Hàn không hỏi nàng muốn cùng Anh Vương phi nói chuyện gì, chỉ dặn dò: “vậy ngươi bây giờ đi đi, mang theo nhiều người một chút, trên đường cẩn thận một chút, buổi tối về sớm một chút.”

Tiêu Hề Hề làm một cử chỉ OK.

nàng nhanh chóng thay trang phục thường dân , ngồi xe ngựa xuất cung.

Thượng Khuê mang theo ba mươi Ngọc Lân Vệ theo sát .

Ngọc Lân Vệ đã giao cho Quý phi, bây giờ bọn hắn chính là thân vệ của Quý phi, hết thảy hành động đều phải nghe theo Quý phi điều động.

Kỳ thực chuyện này là không hợp quy chế .

Từ xưa đến nay còn chưa bao giờ có phi tử nào có thể nắm giữ thân vệ , bây giờ vị Quý phi này xem như là người đầu tiên trong lịch sử Đại Thịnh.

Ngôn quan vì việc này, sáng sớm liền tấu lên hoàng đế, thỉnh hoàng đế thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, không thể để cho Quý phi vi phạm tổ quy!

Kết quả những tấu chương kia đều không ngoại lệ đều bị đốt đi.

thái độ của Lạc Thanh Hàn rất rõ ràng, hắn chính là muốn che chở Quý phi.

Người khác càng kháng nghị, hắn liền che chở nàng càng lợi hại.

Thái Hoàng Thái Hậu biết được chuyện này tự nhiên cũng là khí không thuận, Nhưng bà biết hoàng đế sẽ không nghe bà khuyên, dứt khoát không đi thêm việc vào người, một lòng hướng phật.

Cũng may xe ngựa của Anh Vương đi không xa lắm, xe ngựa của Tiêu Hề hề rất nhanh liền đuổi kịp hắn.

nàng vén rèm cửa sổ xe, bất chấp gió lạnh nhìn ra ngoài, thấy xe ngựa của Anh vương cách đó không xa.

Nàng kêu Thượng Khuê.



Thượng Khuê lập tức giục ngựa tiến lên, cung kính hỏi “nương nương có gì phân phó?”

Tiêu Hề Hề chỉ chỉ xe ngựa của Anh Vương phía trước, nói: “ngươi nhìn chằm chằm chiếc xe kia, nếu phát hiện ra điều gì không ổn, hãy lập tức hành động, không cần phải hỏi thêm chỉ thị."

Thượng Khuê mặc dù không rõ Quý phi đây là ý gì, nhưng vẫn là trung thực đáp.

“vâng!”

Tiêu Hề Hề kéo rèm cửa sổ xe xuống, tiện tay mở ra một chỗ hốc tối, từ trong lấy ra một điểm tâm hộp. chậm rãi bắt đầu ăn.

Khi nàng đang ăn đến miếng bánh thứ năm thì bỗng nghe thấy tiếng la hét từ phía trước.

Ngay sau đó là tiếng ngựa hí.

Chiếc xe ngựa mà Tiêu Hề Hề đang ngồi đột ngột dừng lại, quán tính mạnh khiến nàng đột ngột ngã về lúc trước, may mắn , nàng phản ứng đủ nhanh đưa tay nắm lấy mép cửa sổ bên cạnh kịp thời giữ vững cơ thể, mới tránh khỏi bị ngã sấp mặt.

Chờ xe ngựa dừng hẳn, nàng bỏ hộp điểm tâm xuống, đẩy cửa xe ra, lưu loát mà nhảy xuống xe ngựa.

Nhìn về phía trước, xe ngựa của Anh Vương đã ngã ngửa trên mặt đất, hai con ngựa ngã trên mặt đất dậy không nổi, hí lên một tiếng đau đớn, cỗ xe tan thành từng mảnh.

Xa phu đã sớm bị giết, mở to hai mắt ngã trong vũng máu, chết không nhắm mắt.

Mười mấy thích khách đang vây công Anh Vương và hộ vệ của hắn.

Lạc Dạ Thần không nghĩ tới ban ngày ban mặt, dưới chân thiên tử lại bị ám sát, bên cạnh cũng chỉ có 4 hộ vệ tùy hành đi theo hắn.

Lúc này hắn được bọn hộ vệ bảo hộ ở giữa.

Địch nhân quá nhiều, thế tới hung hăng, bọn hộ vệ đỡ trái hở phải, rất nhanh liền bị thương.

May mắn Thượng Khuê đã sớm nhận được Quý phi phân phó, lúc phát hiện tình huống không đúng , trước tiên liền rút ra bội đao bên hông, cưỡi ngựa chạy tới, ba mươi Ngọc Lân Vệ theo sát .

Có sự gia nhập của bọn hắn, mười mấy thích khách rất nhanh liền bị chế phục.

Động tĩnh của nơi này rất lớn, rất nhanh đã thu hút sự chú ý của rất nhiều dân chúng, bọn hắn sợ bị tai họa, không dám tới gần, chỉ dám xa xa hướng về bên này nhìn, có người nhanh nhạy trước tiên bỏ chạy đi thông tri quan phủ.

Tiêu Hề Hề nhìn lướt qua quần chúng vây xem ở xa xa, cất bước hướng Anh Vương đi qua.

Lúc xe ngựa bị lật nghiêng, Lạc Dạ Thần té bị thương cánh tay.

Lúc này, hắn đang ôm chặt cánh tay trái bị thương, sắc mặt tái nhợt, biểu cảm rất khó coi.

Hắn nhìn thấy Quý phi xuất hiện, rất là ngoài ý muốn.

“Ngươi làm sao lại ở nơi này?”

Tiêu Hề Hề: “ta lúc trước không phải đã nói với ngươi sao? Ta muốn tìm Anh Vương phi nói chút chuyện, chỉ tình cờ đi ngang qua."

Thượng Khuê thu đao vào vỏ, mang theo khắp người mùi máu tanh đi tới, cung kính hành lễ.

“Khởi bẩm Quý phi Nương Nương, thích khách đã toàn bộ bị bắt, tổng có mười lăm người, hai người bị giết, còn lại mười ba người sống, thỉnh nương nương ra chỉ thị.”
alt
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc