https://truyensachay.com

Ta Có Mỹ Nhan Thịnh Thế

Q.3 - Chương 38 - Đại Thiếu Gia Nhà Giàu (2)

Trước Sau

đầu dòng
Ngày hôm đó Shary đem ảnh gửi cho truyền thông cùng đăng lên mạng, ngay lập tức liền lên hot search. Phần lớn dân cư mạng đều tỏ vẻ thương hại cùng lên án hung thủ ra tay tần nhẫn, phá hủy gương mặt của cô gái như vậy thì khác gì phá hủy cả cuộc đời của cô ấy, cho dù sau này có thể chữa trị nhưng nhất định vẫn sẽ để lại dấu vết, tạo thành tổn thương tâm lý, càng đáng sợ hơn khi vết sẹo sẽ theo cô ấy đi đến cuối đời.

Còn một phần nhỏ khác năng lượng bừng bừng, xem trò vui không chê lớn chuyện, còn có dân cư mạng tự xưng là trực nam ung thư thời kỳ cuối, ở dưới bình luận nhắn lại.

Nhìn đi, đây chính là kết quả của phụ nữ hám của.

Ai nha, vốn dựa vào mặt chụp ảnh selfie để câu đàn ông, bây giờ thì gặp báo ứng rồi.

Oa oa đã bị hủy dung còn đăng lên mạng làm đau mắt mọi người, muốn nổi tiếng đến diên rồi.

Đáng đời.

Về phần những chị em 'tốt' trong giới võng hồng, bề ngoài thì ở trên Weibo động viên A Yên cố gắng lên, một người so với một người càng thêm chân thành cảm động, sau lưng thì bằng mặt không bằng lòng, mỉa mai châm chọc, trên mạng cùng thực thế đều sống bằng hai mặt. Tình người ấm lạnh tự biết.

Còn phần người qua đường không quan tâm chỉ đến xem cuộc vui, có đồng tình, có lạnh lùng, dù sao cũng không liên quan tới mình an ủi một câu chẳng mất miếng thịt, mắng một câu cũng chẳng thiệt hại gì. Người đau khổng nhất cũng chỉ là chính mình.

A Yên một mình ở trong phòng trọ, mời một Dì hơi lớn tuổi nấu cơm cùng dọn dẹp nhà cửa về, cửa lớn không ra, cửa nhỏ không mở, rồn hết tâm chí chữa trị lại gương mặt bị hủy dung của mình. Cuộc sống như thế này không khác gì những tháng ngày sống ở cấm điện Ma giới.

Mỗi lần dì Trần nhìn vào gương mặt bị hủy của A Yên đều thấy không đành lòng thở dài thương tiếc, mắng kẻ chủ mưu sao có thể không có lương tâm mà sai người ra tay tàn nhẫn như vậy. A Yên nghe thấy nhưng không để trong lòng, ngược lại càng cảm thấy an tâm bình tĩnh. Chuyện cần phải làm còn rất nhiều, không cần phải vội cứ từ từ mà làm.

Những tấm anh đăng lên được ba ngày.....Chuông cửa vang lên. Dì Trần đi đến mở cửa, ngạc nhiên khi thấy người đứng trước cửa: Đồng chí cảnh sát, chúng tôi không có báo cảnh sát... Tần Úc hai tay ôm ngực, lạnh nhạt nói: ...Đái Yên đâu?”

Dì Trần bước vào trong nhà lớn tiếng gọi A Yên: Đái tiểu thư ngoài này có đồng chí cảnh sát tới, có phải vụ án có tiến triển, bắt được thủ phảm rồi không? A Yên vừa đi ra ngoài vừa nói: Bắt được cũng vô dụng, dù sao cũng chỉ là mấy tay sai không phải kẻ chủ mưu.

A Yên vừa đi ra ngoài đã thấy Tần Úc đang đứng trước cửa. Gương mặt lạnh lùng, cứng ngắc, đôi mắt sắc bén lộ ra khí chất sắc sảo nhìn ai cũng giống như đang nhìn phạm nhân, vô cùng nghiêm túc. A Yên hơi khinh ngạc: A Sir... Cảnh sát Tần? Tần Úc thấy cô liền nhìn từ trên xuống dưới một lượt, hơi dơ tay rồi quay người rời đi: ... Tới nhìn một chút xem cô có tự sát hay không.

Dì Trần đợi Tần Úc đi xa mới dám tức giận mắng: Miệng xú quẩy, nói toàn lời khó nghe... Đây còn là cảnh sát tốt của nhân dân chúng ta sao? Đái tiểu thư, cô yên tâm, đợi một lát nữa hết giờ làm tôi liền đến đồn cảnh sát báo cáo hắn, không có một chút ý tự giác nào phục vụ nhân dân cả.

A Yên lắc đầu: Tuy miệng thì nói lời ác độc, nhưng tấm lòng rất tốt.

Dì Trần có chút nghi ngờ: Làm sao cô biết được?

A Yên chỉ vào mũi của mình nói: Ngửi được.

... Đái tiểu thư, cô đang kể chuyện cười sao? Không buồn cười.

Lại qua một ngày, hiếm lắm mới thấy A Yên một lần vào Weibo đăng một dòng trạng thái mới.

-- Chờ tôi một tháng.

Hôm nay trong nhà dì Trần có việc, nấu xong cơm tối cho A Yên, rồi mới đi.

A Yên rót một ly rượu vang đỏ, ngửi mùi đò ăn thơm phức, tâm tình rất vui vẻ, muốn cùng gương mặt của mình có một bữa tối hẹn hò ngọt ngào dưới ánh nến.

A Yên từ trong phòng lấy ra một cái gương soi nhỏ, đặt lên bàn diều trỉnh góc độ có thể nhìn thấy gương mặt hồi phục được một nửa của mình, làn da tuy vẫn gồ ghề nhưng ít ra cũng không làm cho người đối diện không dám nhìn thẳng nữa. Thế giới chỉ có hai người, thật tốt a.

Vừa mới uống được một hớp rượu, chuông cửa vang lên. A Yên đi về phía cánh cửa, nghĩ chắc dì Trần quên đồ lên quay lại lấy. Vừa mới mở cửa liền thấy người đứng bên ngoài lại là Tần Úc. Hắn dơ điện thoại trong tay lên: Cô đăng Weibo.

A Yên nhíu mày: Đăng Weibo cũng phạm pháp?

Tần Úc hỏi: “Vì sao lại nói chờ cô một tháng?”

A Yên bật cười, nghiêng người tự vào khung cửa bên cạnh nói: Cảnh sát Tần, nếu amh quan tâm tôi có thể nói thẳng, không cần quang co lòng vòng nha.

Tần Úc vẫn là gương mặt lạnh lùng đó: Tôi không quanh co lòng vòng, cô có ý gì? Một tháng sau tự sát?

A Yên lại hỏi: Anh đối với người dân từng báo án đều quan tâm như vậy sao?

Tần Úc trả lời: Đúng vậy, đối với người có ý định muốn tự sát báo án, đều cần phải để ý.

Nghe đối phương trả lời thẳng thắn như vậy, A Yên liền không có tâm trạng trêu đùa nữa: Tôi đã nói rồi sẽ không tự tử, thì chắc chắn sẽ không, Anh... Đang nói tự nhiều dừng lại một chút, giọng nói có chút hiếu kỳ hỏi: Anh nhìn mặt của tôi, mắt cũng không chớp một cái, anh không sợ sao? Tần Úc nhàn nhạt trả lời: Thi thể khó coi hơn so với cô, tôi đã từng thấy rất nhiều.

A Yên nở nụ cười, đôi mắt chớp tính dùng mị thuật... đột nhiên dừng lại. Không được. Hắn là người đàn ông chính trực, hơn nữa lại là cảnh sát, tốt nhất vẫn nên giấu thật kỹ đuôi cáo của mình lại,

alt
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc