https://truyensachay.com

Thần Điển

Chương 150: Cỗ máy xay thịt!

Trước Sau

đầu dòng

"Nhãi con mới vừa trở thành Cực Hạn võ sĩ, ngươi chọn sai đối thủ rồi!" Hắn cười lên dữ tợn, tiếp theo tung người nhảy dựng lên, lăng không lao về phía Kiệt La Mỗ. Vào lúc này Đường Ân đồng thời giơ tay lên thả ra một đạo Hàn Băng Tỏa Liên, sợi xích theo sát phía sau gã đại hán giống như một con linh xà có sinh mạng vậy.

Mặc dù chân Kiệt La Mỗ bị thương, nhưng dù sao hắn cũng là Phong hệ võ sĩ, tốc độ nhanh hơn đối phương nhiều lắm. Thế nhưng chỉ một lần tiếp xúc ngắn ngủi, thiếu chút nữa đã dọa hắn sợ hãi hồn phi phách tán, nếu như đổi thành lúc bình thường có người vũ nhục hắn như vậy, nói hắn là nhãi con. Hắn nhất định sẽ lập tức nổi điên lên, nhưng bây giờ hoàn toàn không có tâm tư phản kích, chỉ muốn sớm thoát khỏi hiểm cảnh mà thôi.

Thân hình đại hán kia đang ở trên không trung đột nhiên chìm xuống dưới, tốc độ Hàn Băng Tỏa Liên phi hành đồng thời tăng nhanh bay qua đỉnh đầu đại hán kia, bắn tới Kiệt La Mỗ.

Trong mắt Kiệt La Mỗ chỉ có thân ảnh đại hán kia, căn bản không nhìn thấy Đường Ân buông thả công kích, đến khi thấy Hàn Băng Tỏa Liên đuổi tới gần đã không còn kịp phản ứng. Hơn nữa hắn mới vừa phóng ra Tật Phong Tấn Ảnh, ít nhất phải qua thêm mấy phút mới có khả năng phát động lại.

Gã đại hán kia không có nhìn lầm, thật sự hắn mới vừa trở thành Cực Hạn võ sĩ, võ sĩ có thể tùy tâm khống chế nguyên lực giống như Địch Áo hẳn là trước nay chưa từng có. Nếu không Ngõa Tây Lý cũng không sinh ra hứng thú đối với Địch Áo lớn như vậy.

Sau chốc lát, Hàn Băng Tỏa Liên đã đuổi tới sát Kiệt La Mỗ, quấn quanh thân thể hắn mấy vòng.

Kiệt La Mỗ kêu lên sợ hãi, gia tăng tốc độ tiếp tục bay vút ra sau, may là Hàn Băng Tỏa Liên chỉ là một loại bí kỹ giam cầm nên lực sát thương rất thấp, hắn vẫn có hi vọng thoát ra tìm đường sống.

"Ầm…"

Đại hán kia nhanh hơn Kiệt La Mỗ một chút, vừa hạ xuống đất là kình phong tuôn ra ào ạt, từng mảnh cát vàng hóa thành cuồng phong xoay quanh thân hắn, toàn bộ gạch đá trong phạm vi này đều bị chấn động nát bấy hóa thành cát sỏi cực kỳ nhỏ bé. Cuồng phong bão cát bay đi với thanh thế cực kỳ hung dữ.

"Lưu Sa."

Đây là bí kỹ chỉ khi nào đạt tới cảnh giới Cực Hạn võ sĩ cao cấp mới có khả năng nắm giữ.

Bên trong phương viên mười thước bốn phía đại hán kia đã biến thành một cái hố cát không ngừng lưu động, đáng sợ hơn chính là tất cả cát sỏi đều lấy tốc độ cực nhanh xoay vòng liên tục, cho dù ném vào đó một hòn đá nhỏ cũng sẽ biến mất trong nháy mắt.

"Ngươi…" Ở trên tường thành, Đường Ân Nam tước trợn mắt há mồm đau khổ, chợt quát ầm lên: "Ngươi là cái tên đầu heo, một cước này khiến cho ta tổn thất ít nhất một ngàn mai kim tệ đó."

Nguyên lực tạo thành phá hoại có tính vĩnh cửu, điều này cũng ý nghĩa rằng sau trận chiến Nam tước đại nhân sẽ phải phái người đào rỗng toàn bộ cái hố cát kia. Sau đó vận chuyển bùn đất lấy đầy nơi đó, bổ khuyết phần nền đá hư hại, phòng ốc chung quanh cũng phải xây mới. Chỉ tính đơn giản thôi đã hao tốn mấy trăm kim tệ rồi, dĩ nhiên Đường Ân Nam tước hô lên một ngàn kim tệ là muốn đề cao tính nghiêm trọng của hành động kia.

Kiệt La Mỗ tuyệt vọng nhìn hố cát lưu động ở dưới chân, thân thể bất lực từ từ chìm xuống phía dưới, bằng vào một đạo Hàn Băng Tỏa Liên trói không được hắn, bằng vào Lưu Sa cũng không được. Nhưng hai loại bí kỹ này kết hợp ở chung một chỗ đã tạo thành một cái bẫy tử vong.

Đại hán kia sải bước xông thẳng về phía Kiệt La Mỗ, còn Kiệt La Mỗ còn đang không ngừng chìm xuống, đầu tiên là hai cái chân biến mất không thấy gì nữa, sau đó phần eo cũng bị dìm ngập trong hố cát, tiếp đó Lưu Sa tràn qua lồng ngực, hắn căn bản vô lực tránh thoát, chỉ có thể trơ mắt nhìn địch nhân càng ngày càng gần.

"Bảo vệ Kiệt La Mỗ đại nhân."

"Lên, các huynh đệ."

Các võ sĩ thân vệ Cơ Tư ùa lên, nếu như Kiệt La Mỗ xảy ra chuyện gì hậu quả của bọn họ rất dễ dàng đoán ra, sự tình đã tới tình trạng như hiện tại, không hợp mạng lại là không được.

Thế nhưng cát sỏi trong hố vẫn còn tiếp tục lưu động, giống như phía dưới ẩn tàng một cái hắc động không đáy vậy, các võ sĩ nối đuôi nhau bước vào hố cát, rồi cùng nhau chìm xuống dưới.

Chỉ có gã đại hán kia mới có khả năng bước đi trên hố cát.

Trong nháy mắt, cát sỏi đã không lan tới cổ Kiệt La Mỗ, đại hán kia cũng sải bước vọt tới rất gần, sau đó đá một cước vào đầu Kiệt La Mỗ.

Một dòng máu phun lên giữa hố cát, cái đầu Kiệt La Mỗ bay thẳng ra ngoài đụng vào ngực một gã võ sĩ, hắn bị chấn động văng ra xa hơn mười thước, dọc theo đường đi còn đụng ngã bảy, tám đồng bạn. Còn cái đầu của Kiệt La Mỗ đã hãm sâu vào trong ngực hắn, tình cảnh kinh dị thế này khiến cho người ta không rét mà run.

Tâm tình Ốc Luân lúc này đã chìm xuống đáy cốc, hắn không thể nào nghĩ tới, ở bên trong phạm vi một Nam tước lĩnh nho nhỏ lại có thể thoáng cái đụng phải ba Cực Hạn võ sĩ cao cấp. Không, là bốn mới đúng. Gã đại hán thân hình khổng lồ như trâu đực kia cũng đồng dạng là một Cực Hạn võ sĩ.

Các võ sĩ ngoài thành đang nổi điên xung kích cửa thành, nhưng hết thảy chỉ là phí công.

alt
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc