https://truyensachay.com

Thần Điển

Chương 261: Hồi báo

Trước Sau

đầu dòng

Sở dĩ trực tiếp như vậy là vì Tái Nhân bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, so với lãnh địa an nguy, mặt mũi bản thân hình như không đáng giá một đồng tiền. Huống chi, cho dù là Ngõa Tây Lý hay Địch Áo cũng không thể dùng ánh mắt của người bình thường để nhìn bọn họ.

Tiếp xúc trong khoảng thời gian này, Tái Nhân Hầu tước tương đối rõ ràng tính cách hai thầy trò này. Ngõa Tây Lý thân là cường giả Thánh cấp còn không có bày ra bộ dạng cao cao tại thượng, nếu chỉ nhìn từ bề ngoài thì Ngõa Tây Lý giống như lão già hàng xóm thân thiện. Còn Địch Áo lúc nào cũng đạm mạc văn nhã, không để chuyện gì ở trong lòng, chỉ khi nào là người được hắn tin tưởng, Địch Áo sẽ dốc hết tất cả không chút ngần ngại.

Vì vậy Tái Nhân Hầu tước quyết định nói chuyện thẳng thắng, lòng vòng quanh co, che che lấp lấp có lẽ chỉ có thể khiến cho đối phương chán ghét.

"Tìm ta?" Địch Áo ngẩn ra, mấy người Tác Phỉ Á liếc nhau một cái, trong lòng bọn họ đều rõ ràng một chuyện có thể làm cho Tái Nhân Hầu tước trịnh trọng tìm tới cửa bái phỏng, tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ.

"Không sai." Tái Nhân Hầu tước thở dài một tiếng: "Thế nhưng trước tiên ta muốn hỏi ngươi một chuyện."

"Chuyện gì? Ngài nói."

"Ngõa Tây Lý tiên sinh bị thương nghiêm trọng không?"

Địch Áo vẻ mặt nghiêm túc lại, nếu đã liên quan đến Ngõa Tây Lý, như vậy đã nói rõ đây là vấn đề khó khăn mà Tái Nhân Hầu tước nhất định không thể giải quyết được.

"Thật ra không tính là bị thương, chỉ có điều chiến đấu ở trình độ này khó tránh khỏi hao phí rất nhiều nguyên lực, nghỉ ngơi vài ngày hẳn là không có vấn đề."

"Vậy thật sự là quá tốt." Tái Nhân Hầu tước thở phào nhẹ nhỏm, nếu là như vậy thì yêu cầu của hắn sẽ không tính là quá đáng..

Tái Nhân Hầu tước cười khổ nói: "Phỉ Tể Đại công muốn đối phó ta, liên hợp với mấy Hầu tước tạo thành liên quân, hiện tại đã cách lãnh địa của ta không xa."

Đại công lĩnh? Kiều Trì? Địch Áo bừng tỉnh đại ngộ, nhìn sâu vào mắt Tái Nhân Hầu tước. Nếu nói nghiêm khắc thì chuyện này là do hắn tạo ra, Tái Nhân Hầu tước chỉ là người đứng bên phía hắn mới gặp phải vạ lây. Nghĩ tới đây, Địch Áo không khỏi áy náy, nếu quả thật để cho liên quân công hãm Tái Nhân Hầu tước lĩnh, sau này hắn làm sao đối mặt Tái Nhân?

Không phải là Địch Áo không nhận ra kỹ xảo trong giọng nói của Tái Nhân Hầu tước, Tái Nhân không đề cập tới nguyên nhân gây ra, trong lòng Địch Áo lại càng áy náy nhiều hơn. Thế nhưng đây cũng không gì đáng trách, dù sao Tái Nhân gặp phải nguy hiểm lãnh địa bị chiếm đóng, những tên quý tộc kia liên hợp ở chung một chỗ khẳng định không phải là lực lượng một mình Tái Nhân có thể chống lại. Bất kể nhìn từ phương diện nào, Địch Áo đều phải nhờ Ngõa Tây Lý xuất thủ tương trợ.

Cho dù tất cả chuyện tình lúc trước không có phát sinh, chỉ nhìn Tái Nhân biểu hiện trước mặt Địch Uy, Địch Áo đã có lý do tin tưởng Ngõa Tây Lý sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

"Ta hiểu rồi, ngài chờ ở chỗ này." Nói xong Địch Áo vội vã đi ra ngoài.

Đứng ở trước mặt Ngõa Tây Lý, Địch Áo tường thuật câu chuyện lại một lần, sau đó lẳng lặng chờ đợi.

Ngõa Tây Lý gật đầu: "Nhìn bộ dáng Tái Nhân Hầu tước lĩnh thật sự nguy hiểm, nếu không hắn sẽ không mở miệng nhờ vả ngươi."

Địch Áo nhẹ giọng nói: "Tái Nhân Hầu tước đã giúp ta không ít lần, cho nên…"

"Nếu hắn đã bỏ ra một cái giá, vậy thì bây giờ chúng ta cần phải làm cho hắn tin tưởng sự lựa chọn của hắn là chính xác." Ngõa Tây Lý vừa nói vừa đứng lên.

Địch Áo âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, tuy đã đoán được Ngõa Tây Lý sẽ không ngồi nhìn bất kể mọi chuyện, nhưng chính tai nghe thấy Ngõa Tây Lý quyết định mới có thể bảo đảm.

"Việc này không nên chậm trễ, báo cho bọn họ chuẩn bị nhanh lên, cuối ngày sẽ lên đường, bằng không đợi đến khi liên quân chiếm đóng Hầu tước lĩnh, lần này chúng ta hành động sẽ không còn ý nghĩa."

Địch Áo lập tức đáp ứng xoay người đi ra ngoài, bỗng nhiên dừng bước chần chờ nhìn về phía Ngõa Tây Lý: "Thân thể của ngài…"

"Thời gian đi trên đường đã đủ cho ta khôi phục, ngươi không cần lo lắng." Ngõa Tây Lý mỉm cười phất phất tay: "Ta còn chưa có yếu ớt như ngươi tưởng tượng, chỉ có ngươi, Địch Áo, ngươi phải nhớ kỹ một chuyện, ngươi tiến cảnh nhanh hơn những người khác rất nhiều, chỉ thiếu mỗi thời gian mà thôi. Lần sau không được xúc động như thế."

Địch Áo rất lúng túng, vốn cho rằng Ngõa Tây Lý đã quên mất chuyện này, không nghĩ tới lại bị nhắc nhở, cũng may Ngõa Tây Lý cũng không có ý định trách cứ, Địch Áo vội vàng lui ra ngoài.

Tái Nhân Hầu tước ngồi trong tiểu lâu đã chờ đến sốt ruột lòng nóng như lửa đốt, nhưng trên mặt vẫn không biểu lộ gì cả, chỉ có thể ngồi tại chỗ nói chuyện phiếm với đám người Tác Phỉ Á câu được câu không. Tâm hắn lặng lẽ tính toán thời gian, hắn không thể nào không lo lắng, bởi vì thời gian Địch Áo đi càng dài sẽ xuất hiện biến hóa càng lớn.

"Kịch !"

Cánh cửa phòng được đẩy ra, Địch Áo tiến vào.

Tái Nhân Hầu tước cố nén vọng động muốn chạy tới hỏi thăm, ngồi tại chỗ cẩn thận quan sát vẻ mặt Địch Áo, nhưng để cho hắn thất vọng chính là không tìm được bất kỳ tin tức hữu dụng nào trên mặt Địch Áo. Vì thế tâm tình Tái Nhân Hầu tước có chút khẩn trương hỏi: "Ngõa Tây Lý tiên sinh nói thế nào?

Địch Áo rất ít khi nhìn thấy Tái Nhân Hầu tước có bộ dạng nôn nóng như vậy, cũng không muốn trêu chọc đối phương nữa, cười nói: "Tiên sinh nói việc này không nên chậm trễ, chúng ta chuẩn bị một chút, cuối ngày lên đường."

Tái Nhân Hầu tước vui mừng quá đỗi, cảm kích từ đáy lòng đã không còn cách nào dùng lời nói để hình dung. Ngõa Tây Lý mới vừa trải qua một trận đại chiến, vẫn đáp ứng thỉnh cầu của mình không chút ngần ngại, từ đó có thể nhận ra đối phương đã xem hắn là đồng minh chân chính, chứ không phải một đối tượng lợi dụng. Điều này làm cho Tái Nhân Hầu tước cảm thấy tất cả những thứ bản thân giao ra lúc trước đều là đáng giá.

"Địch Áo, nhất định phải thay ta cám ơn Ngõa Tây Lý tiên sinh, tình nghĩa lần này viện thủ, các con dân trong Hầu tước lĩnh vĩnh viễn không bao giờ quên." Lời Tái Nhân nói không có khuyếch đại, một khi bị liên quân đánh vào Hầu tước lĩnh, những tên quý tộc tàn bạo kia chắc chắn không có rảnh hơi đi nói chuyện nhân nghĩa đạo đức. Mấy cái loại hình thức liên quân này, kỷ luật lúc bình thường luôn thối nát tới cực điểm. Dù sao cũng không phải là lãnh địa của bọn họ, phóng hỏa giết người không bao giờ nương tay. Sợ rằng không chỉ là gia quyến của các võ sĩ, ngay cả dân chúng tầng dưới chót cũng sẽ bị liên lụy.

"Hầu tước đại nhân quá khách khí, đây là hồi báo ngài nên được, tiên sinh bảo ta chuyển cáo ngài, ngài đã lựa chọn chính xác." Bạn đang đọc truyện được copy tại

alt
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc