https://truyensachay.com

Thần Điển

Chương 295: Lần đầu tiếp xúc

Trước Sau

đầu dòng

Mấy ngày trôi qua bên trong thành gió êm sóng lặng, thích khách Thần Vực vẫn không có xuất hiện nhưng tất cả mọi người không dám buông lỏng cảnh giác. Mọi võ giả trên đại lục đều biết, Thần Vực coi như bị hủy ở trong tay Phong Ngân, thù hận như vậy thời gian không có cách nào tiêu trừ được. Trước kia bọn họ không dám động thủ đơn giản là vì Ngõa Tây Lý có Nguyệt Ảnh đế quốc che chở, hơn nữa khi đó lực lượng Ngõa Tây Lý ở vào thời kỳ đỉnh phong, cho dù Thần Vực phái Thần Vũ Giả đi cũng chưa chắc có thể giải quyết mối đại họa tâm phúc này.

Nhưng bây giờ không giống lúc trước, ngay cả Nhã Duy Đạt viện trưởng Thánh Đế Tư thành cũng rõ ràng tình cảnh Ngõa Tây Lý, Thần Vực nắm giữ đại lượng tin tức làm sao có thể không biết. Hơn nữa, dung mạo hiện tại của Ngõa Tây Lý đã cấp dũng khí cho bọn hắn, một Thánh Vũ Sĩ bước vào thời kỳ già yếu đã không thể coi là cường giả Thánh cấp nữa rồi. Cho nên Ngõa Tây Lý tin tưởng Thần Vực tuyệt đối không bỏ qua cơ hội lần này, cho dù biết rõ là có bẫy rập, bọn họ cũng sẽ nhắm mắt nhảy xuống.

Địch Áo đứng trên tường thành, ở chỗ này hắn có thể thu toàn bộ mọi người trong thành vào tầm mắt. Ngõa Tây Lý từng dạy cho hắn phương pháp phân biệt những người hiện ra trước mắt mình.

Ngõa Tây Lý một tay sáng lập ra Thần Phạt khiến người trong thiên hạ nghe tin đã sợ mất mật, trách nhiệm của hắn chính là Quân Đồ Minh diệt trừ các địch nhân ở ngoài sáng hoặc ẩn mình trong tối. Tổ chức như vậy tự nhiên không chỉ biết sử dụng bạo lực, mà còn phải biết đủ loại thủ đoạn thám thính tình báo, ẩn núp, theo dõi, thậm chí cả ám sát …v…v không gì không giỏi. Ngõa Tây Lý vốn cho rằng lúc này bản lãnh đó không còn đất dụng võ nữa, nhưng nhìn thấy Địch Áo biểu hiện, ngay cả Ngõa Tây Lý cũng phải thừa nhận ở phương diện này, Địch Áo quả thật có thiên phú kinh người.

Rất khó tưởng tượng được một người chẳng bao giờ tiếp nhận huấn luyện lại có thể thông qua vài dấu vết tầm thường để phân tích ra nhiều tin tức hữu dụng như vậy. Loại năng lực này cực kỳ hiếm có, Ngõa Tây Lý tin tưởng chỉ cần chỉ điểm thêm một chút, Địch Áo sẽ hoàn toàn nắm giữ năng lực của hắn.

Dĩ nhiên chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến quá trình Địch Áo tu luyện, trên thực tế cho dù là ẩn núp hay là ám sát cũng có thể coi là kỹ xảo sinh tồn. Ngõa Tây Lý tạm thời không có truyền thụ cho Địch Áo quá nhiều, chỉ ưu tiên dạy cho Địch Áo một kỹ xảo nhỏ là nhìn mặt đoán người, từ đó rút sinh hoạt, tập quán của người đó.

Lời nói, cử chỉ, tư thế bước đi của một người đều khác nhau, nếu cẩn thận quan sát ẽ có thể nhận ra rất nhiều tin tức. Cường giả có thể ẩn giấu thực lực của mình nhưng không có cách nào thay đổi khí chất đặc biệt của bản thân. Tựa như một tên khất cái, dù cho hắn mặc y phục hoa lệ cũng không làm nên chuyện gì, y phục đẹp đẽ không thể che đậy nội tâm hèn mọn của hắn.

Địch Áo bây giờ có nhiệm vụ tìm ra người hiềm nghi ở trong dòng người bên dưới, sau đó tự nhiên có võ sĩ chịu trách nhiệm theo dõi. Bên trong Hầu tước lĩnh có đủ võ sĩ để hắn tự do điều khiển.

Vì vậy Địch Áo không chỉ tập trung nhìn mặt đoán người đơn giản, đồng thời còn phải dụng tâm cảm ứng nguyên lực bốn phía, chỉ cần nguyên lực dao động mạnh hơn bình thường sẽ không thể thoát thoát hắn cảm ứng. Sau khi có thể khống chế dòng xoáy nguyên lực, Địch Áo nắm giữ Phong nguyên lực càng thêm thuận buồm xuôi gió. Mặc dù còn chưa đạt tới trình độ tỉ mỉ như Ngõa Tây Lý, nhưng đã hoàn toàn vượt qua khả năng Cực Hạn võ sĩ có thể cảm nhận được.

Một đoàn thương đội đến gần cửa thành, vệ binh thủ thành cẩn thận xem xét giấy thông hành của thương đội, sau khi xác thực không thành vấn đề mới phất tay cho qua.

Địch Áo nhìn lướt qua, đoàn thương đội này kích thước không lớn, chỉ có hai mươi mấy người mà thôi, đi ở phía trước đội ngũ là một người thanh niên áo trắng làm cho Địch Áo lấy làm kỳ quái. Những người khác trong thương đội đều có bộ dạng phong trần mệt mỏi, chỉ có người thanh niên áo trắng này không nhiễm một hạt bụi nhỏ nào, sạch sẽ đến mức quá đáng.

Thế nhưng Địch Áo chỉ tò mò mà thôi, không có chú ý quá nhiều, Địch Áo tập trung cảm ứng nguyên lực dao động của đối phương, đại đa số người trong đội ngũ chỉ là Thiên Phú võ sĩ. Mặc dù có mấy người Địch Áo nhìn không thấu, nhưng đây là chuyện rất bình thường, đạo tặc là tầng lớp vĩnh viễn giết hoài không hết, thương đội có thể tới nơi này không thể nào không có võ sĩ cao cấp bảo vệ.

Thoạt nhìn đoàn thương đội này không có điểm nào khả nghi, Địch Áo định thu hồi ánh mắt thì người thanh niên áo trắng vừa vặn nhìn tới phương hướng hắn đang đứng, ánh mắt hai người đụng vào nhau. Người thanh niên áo trắng lễ phép mỉm cười rồi quay đầu sang trò chuyện với người bên cạnh.

Trong mắt thanh niên áo trắng không có địch ý, không biết tại sao Địch Áo lại có cảm giác lạnh cả người, giống như là bị một con mãnh thú cực kỳ nguy hiểm nhìn chằm chằm vào, cảm giác như vậy thoáng cái rồi biến mất, khi người thanh niên áo trắng quay đầu sang hướng khác liền biến mất, chẳng lẽ là ảo giác hay sao?

Địch Áo nhìn tới bóng lưng người thanh niên áo trắng, ra hiệu mấy võ sĩ bên cạnh đi xuống xem một chút. Thật ra Địch Áo không thể xác định cảm giác của đúng hay sai, bởi vì vẻ mặt đối phương rất tự nhiên. Vì thế hắn không thấy được bất kỳ điểm khả nghi nào, làm như vậy chỉ là cử động theo bản năng.

"Ngươi trêu chọc người trẻ tuổi kia làm gì?" Á Nhĩ Duy Tư nhíu mày, lấy thực lực của hắn dĩ nhiên cảm giác được có người theo dõi ở phía sau.

alt
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc