https://truyensachay.com

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 517: Đánh tráo ngay trước mắt

Trước Sau

đầu dòng
- Bao vây tấn công.? Chúng ta bây giờ sẽ động thủ với hắn sao? Hoặc là chúng ta trước tiên có thể đả kích thế lực sau lưng hắn.

Người thiếu phụ tên chị Linh lại hỏi lần nữa

Khúc Lão lắc đầu nói:

- Bây giờ không phải là lúc động thủ với hắn, hơn nữa hắn có thể lấy ra tinh thạch cực năng là vì hắn không biết giá trị của tinh thạch, còn cả một điều đến hiện tại hắn cũng không muốn động thủ với chúng ta. Về phần đả kích thế lực sau lưng hắn, bây giờ cũng không phải lúc.

- Diệp Mặc con người này, chúng ta điều tra rất kỹ càng, hắn chính là một con chó điên. Theo như tin tức mới nhất mà chúng ta điều tra được, Hợp Lưu phái và Điểm Thương thiếu chút nữa là diệt môn, chính là do hắn gây nên. Còn đệ nhất ẩn môn Hồ Lô Cốc, Hoa Hạ, gần đây hầu như không có tin tức gì. Chúng ta cũng hoài nghi có quan hệ với hắn, tuy rằng hắn bây giờ cũng không diệt nổi Hồ Lô Cốc, nhưng cái loại điên cuồng trả thù như hắn, ta đoán chừng Hồ Lô Cốc cũng sợ hắn, vì vậy, hiện tại vẫn chưa phải là lúc chúng ta lật mặt với hắn. Chúng ta không có thời gian và tinh lực để lãng phí cho hắn, khi thời cơ tới sẽ có người tự động tiêu diệt hắn.

Diệp Mặc trốn ở một bên, muốn ngay lập tức ném một quả cầu lửa tiêu diệt Khúc lão, nhưng hắn biết hiện tại hắn không thể manh động. Bắc Sa, bây giờ đang rất kiêng kị, hắn không thể không kiêng kị Bắc Sa, hắn không không chỉ một mình, một khi chọc giận Bắc Sa thì…, điều hắn muốn chính là làm sao bảo vệ cho người ở bên cạnh hắn.

- Lương Thạch Quốc, Trần Trụy và Pierre hiện tại đều ở lại, đến lúc đó cùng ta trở về tổng bộ, anh lập tức quay trở lại. Đồng thời chú ý hành tung của Diệp Mặc, hồi báo kịp thời, trước khi nhận được thông báo từ trên, tuyệt đối không được phép bắt cóc người nhà hắn.

Lão già nhìn chăm chăm vào Lương Thạch Quốc, giọng điệu có chút nghiêm nghị.

- Vâng, Khúc lão.

Lương Thạch Quốc không dám có bất kỳ phản bác nào, vội vàng đáp lại.

Sau khi Khúc lão nói xong, sắc mặt dịu đi, lão nhìn người thiếu phụ kia nói:

- Tôi cần kiểm tra tinh thạch cực năng một chút, nếu xác nhận, ngay lập tức gói lại và đưa đi ngay cùng với một viên khác.

- Vâng, Khúc lão.

Người thiếu phụ này đem thạch đá cực năng mà Lương Thạch Quốc mang tới mang ra phía trước bàn hội nghị cho Khúc lão, đồng thời đưa ra một rương màu vàng.

Diệp Mặc chú ý tới rương màu vàng này cùng với cái hắn lấy được giống y hệt nhau, hắn lập tức biết ngay ở phía trong còn có một viên tinh thạch khác. Hắn còn lo mình lần này đến không có thu hoạch gì, nơi này quả vẫn còn một viên tinh thạch, nói như vậy thì hôm nay có hai viên tinh thạch nhập trướng rồi.

Khúc Lão kiểm tra một chút viên tinh thạch chị Linh mang tới, gật gật đầu, mở rương ra đặt viên tinh thạch đang cầm trong tay song song với một viên tinh thạch khác, dùng vải bố màu vàng che lên. Vừa lúc đó, Diệp Mặc lấy tốc độ cực nhanh, đổi 2 viên tinh thạch bằng hai viên đá bình thường ngay trước mặt Khúc lão. Bởi tốc độ của hắn quá nhanh, lại có thuật ẩn thân hỗ trợ nên không ai có thế nhìn ra được, đến lúc Khúc lão đóng rương lại.

Diệp Mặc mừng thầm trong lòng may là Trần Trụy không vào trong, một khi Trần Trụy ở bên trong này, rất có thể cử động của hắn sẽ bị phát hiện. Sau khi lấy được đồ hắn lập tức rời đi, hắn vừa đi ra ngoài cửa ra vào, liền nghe thấy trong tầng hầm ngầm hô to một tiếng.

Bị phát hiện nhanh như vậy sao? Diệp Mặc trong lòng hết sức kì lạ. Thần thức của hắn lập tức hướng vào trong, quả nhiên phát hiện rương màu vàng lại bị mở ra, hơn nữa tất cả người ở bên trong thần sắc tái nhợt, Khúc lão mặt cắt không còn giọt máu. Bạn đang xem tại
alt
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc