https://truyensachay.com

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 533: Tôi sẽ tắm máu Phi Loan Giác

Trước Sau

đầu dòng
Sắc mặt của Đông Phương Đường trở nên khó coi, công ty Lam Quang Nam Phi là công ty lính đánh thuê nổi tiếng toàn cầu, danh tiếng không hề thua kém gì công ty EO Nam Phi. Diệp Mặc lại nói chưa từng nghe nói đến, đây không phải là làm mất mặt nhau ngay trước mặt sao? Hơn nữa công ty của y có nhiều người đang bị Lạc Nguyệt giữ, dù là trước đây chưa nghe nói đến thì bây giờ cũng biết rồi chứ.

Diệp Mặc lạnh lùng cười, gã Đông Phương Đường này tuy được đấy, nhưng hình như vẫn còn non. Một người mà để lộ rõ vui buồn trên nét mặt sao lại được công ty Lam Quang Nam Phi cử đi? Diệp Mặc theo bản năng nhìn thoáng qua Shana, trong lòng bỗng giật mình, sự khó coi của Đông Phương Đường hình như để cho Shana thấy. Nếu quả như vậy, thậm chí Đông Phương Đường còn nham hiểm hơn cả Đông Phương Tê.

Vẻ khó coi của Đông Phương Đường tuy chỉ biểu lộ ra trong giây lát, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, y cảm thấy tên Diệp Mặc này không phải là đối tượng dễ đàm phán. Y cho rằng một đối tượng dễ đàm phán ít nhất cũng phải có tác phong công việc, nhưng tên Diệp này ngay cả tác phong ấy công việc cũng không có.

-Anh Diệp, vậy tôi xin trình bày thế này, gần đây công ty tôi có chút đụng chạm đến quý công ty dẫn đến một số người của chúng tôi đã bị quý công ty đưa đi. Chuyện này chỉ là hiểu nhầm, đương nhiên cũng là lỗi của bên chúng tôi. Chúng tôi đồng ý đền bù tổn thất cho công ty, chỉ cần những người của công ty tôi được đưa đi là được rồi.

Đông Phương Đường cảm thấy dù là lời đề nghị mờ ám nào cũng đều là mây bay trước mặt Diệp Mặc, không bằng trực tiếp nói.

Diệp Mặc khẽ nhíu mày:

-Các anh có người đụng chạm đến người của chúng tôi? Sao tôi lại không biết? Tôi nghĩ là các anh nhầm rồi. Nếu chỉ là chuyện này thì xin mời đi cho.

Thấy Shana chỉ ngồi một bên không nói gì. Đông Phương Đường đành nói tiếp:

-Công ty Lam Quang Nam Phi chúng tôi đương nhiên sẽ không đụng chạm đến quý công ty, có rất nhiều người biết công ty chúng tôi chỉ là công ty vệ sĩ mà thôi. Người ta đưa tiền, vệ sĩ của chúng tôi đương nhiên phải giúp làm chút việc, lần này cũng là do người ta thuê công ty chúng tôi, chúng tôi mới cử người đi.

Trong lòng Diệp Mặc cười nhạt, công ty lính đánh thuê lại nói thành công ty vệ sĩ, tên Đông Phương Đường này đúng là không biết xấu hổ.

Thấy Diệp Mặc không nói gì, Shana chủ động lên tiếng:

-Đương nhiên chúng tôi sẽ trả bồi thường nhất định cho quý công ty, xin ông Diệp cứ đưa ra điều kiện.

Diệp Mặc nói như không:

-Ồ, có chuyện này ư? Cô hãy kể lại tỉ mỉ một lần nữa tôi mới biết, cô không nói, sao tôi biết?

Đông Phương Đường không ngờ Diệp Mặc cứ muốn nói rành mạch sự tình rồi mới đồng ý, y rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan. Nói hay không nói ra chuyện này, hoàn toàn không giống nhau. Hiện nay truyền thông của các trang web và các đài truyền hình lớn trên thế giới, mới chỉ phát tin Lạc Nguyệt bị hạm đội hải tặc tập kích, chứ chưa hề nói rõ là ai tập kích.

Nhưng chỉ cần không phải là kẻ ngu cũng biết, hải tặc có hạm đội từ lúc nào? Đây nhất định do một quốc gia nào đó động thủ. Nhưng không sợ biết là quốc gia nào động thủ, chỉ cần người ta biết Lạc Nguyệt không có làm rõ. Thông thường người khác sẽ không làm rõ. Dù là đài truyền hình có gan lớn nhất, không có chứng cứ xác thực cũng không dám tùy tiện đoán đây là do quốc gia nào động thủ.

Một khi tin này lộ ra sẽ gây ra tranh cãi trong quốc tế. Tuy Lạc Nguyệt vẫn chưa thành lập quốc gia, nhưng cũng là một lãnh thổ. Tranh cãi liên quan đến lãnh thổ là tranh cãi giữa các quốc gia trong quốc tế. Nếu một bài báo gây ra chiến tranh giữa các nước thì không phải là chuyện tốt rồi.

Lúc này Diệp Mặc hỏi như vậy, rõ ràng là để Đông Phương Đường chủ động nói ra kẻ đứng sau sai khiến. Lạc Nguyệt Thành có khả năng tiêu diệt một hạm đội, ai biết họ sẽ lấy cái cớ để tiến hành chiến tranh trên biển hay không? Tuy rõ ràng biết Lạc Nguyệt thành không có khả năng và thực lực hoặc là không có sự quyết đoán gây hải chiến, nhưng Đông Phương Đường vẫn không dám nói, bởi vì điều này có liên quan đến quốc gia thuê bọn họ.

-Là như vậy, thời gian trước chúng tôi đã xem đưa tin, quý vị bị hạm đội tập kích. Sau này chúng tôi mới biết, không ngờ một số người dưới của chúng tôi lại chủ động liên lạc với hải tặc, mạo phạm đến Lạc Nguyệt thành. Vì vậy chúng tôi vô cùng xin lỗi với tất cả thành ý của mình.

Đông Phương Đường không còn cách nào, vẫn là chủ động nói chủ đề công ty Lam Quang Nam Phi tham gia vào tập kích, chỉ là y không đề cập đến Indonexia.

Bộp.

Diệp Mặc đập tay xuống bàn, sau đó đứng lên, lạnh lùng nói:

-Vậy là nói tập kích Lạc Nguyệt thành chúng tôi là công ty Lam Quang Nam Phi rồi? Không cần nói với tôi là hải tặc gì, tôi sẽ đến công ty Lam Quang Nam Phi các anh. Xin mời, nếu đã dám xâm nhập vào Lạc Nguyệt thành, thì đừng trách chúng tôi xuất binh Phi Loan Giác.

Đông Phương Đường giật mình, y không ngờ Diệp Mặc trở mặt là trở mặt ngay. Vừa nãy hắn còn nói không biết công ty Lam Quang Nam Phi, bây giờ đã muốn xuất binh Phi Loan Giác rồi. Chỉ cần là cá nhân là có thể tra ra Phi Loan Giác là nơi công ty Lam Quang Nam Phi đóng quân, Diệp Mặc nói như vậy chính là trực tiếp làm mất mặt rồi.

-Nếu đã như vậy, chúng ta không còn gì để nói nữa rồi, từ biệt.

Đông Phương Đường đứng lên chắp tay nói một câu, sau đó xoay người bước đi.

Diệp Mặc lạnh lùng nói thêm:

-Quay về nói với đoàn trưởng Khố Vưu của các anh, một tuần sau, tôi sẽ tắm máu Phi Loan Giác, để các anh còn chuẩn bị kỹ càng.

Đông Phương Đường nghe Diệp Mặc nói suýt chút nữa thì té ngã, lời nói của gã họ Diệp này quả thật đáng sợ vô cùng. Dễ dàng tắm máu Phi Loan Giác sao? Không xem mấy nghìn lính đánh thuê bọn họ là người? Thế nhưng người ta nói ra lời này, cho thấy rõ người ta đã điều tra kỹ tình hình công ty họ, thậm chí đội trưởng là ai cũng biết rồi.

Tuy vẫn muốn nói điều gì đó, nhưng Đông Phương Đường biết, bây giờ y không nói chuyện với Diệp Mặc được nữa, chính xác mà nói y không có tư cách đàm phán với Diệp Mặc.

Nhìn thấy hai người vội vội vàng vàng rời khỏi, Diệp Mặc nhếch mép cười nhạt. Hắn khẳng định Khố Vưu sẽ chủ động đến Lạc Nguyệt một chuyến, tuy hắn có đe dọa công ty Lam Quang Nam Phi một chút, nhưng nếu Khố Vưu không đến, thực sự hắn sẽ đi tiêu diệt công ty này.

Trong kế hoạch của Diệp Mặc, nếu một thời gian nữa mà công ty Lam Quang Nam Phi không đến, hắn sẽ chủ động đi tiêu diệt. Còn về lực lượng hải quân của Indonexia, lúc này hắn vẫn chưa có tính toán gì. Đương nhiên chưa có tính toán gì không có nghĩa là không hành động, suy nghĩ của Diệp Mặc là đợi sau khi phòng ngự của Lạc Nguyệt hoàn thiện, hắn sẽ lập tức đi đánh lực lượng hải quân của quốc gia này.

Từ trước đến nay Diệp Mặc hắn không phải là người bị ức hiếp mà không trả đòn, tuy hắn vẫn chưa bị ức hiếp, nhưng đối với Diệp Mặc mà nói cũng là bị sỉ nhục. Quan điểm của hắn là tôi không đụng đến người thì cũng đừng có người đụng đến hắn, một khi đụng đến hắn rồi, hắn sẽ đánh cho chết

Đây là quy tắc sinh tử trong giới tu chân của hắn, nếu bạn có thể nhịn một lần, lần sau không phải là một hạm đội mà là rất nhiều hạm đội khác đến gây chiến. Cuộc sống bình yên tĩnh lặng không phải dựa vào nhường nhịn mà là dựa vào thực lực mới có được.

Diệp Mặc đi ra phòng khách, thấy Hoàng Ức Niên và Quách Khởi dẫn theo ba, bốn người vội vã đi tới. Nhưng Diệp Mặc thấy vẻ mặt của họ dường như không có gì lo lắng cả, mà là có chút hưng phấn, đoán là không phải chuyện gì xấu.

-Anh Diệp, những người này đều là lính đánh thuê của công ty Lam Quang Nam Phi, bọn họ muốn gia nhập Lạc Nguyệt, nên em đưa họ đến hết đây, nhiều người là những tay đánh đấm giỏi.

Quách Khởi vừa đến đã chỉ những người đứng sau nói. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
alt
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc