https://truyensachay.com

Thịnh Thế Đế Sủng: Đích Nữ Hoàng Hậu

Chương 86 - Chương 83

Trước Sau

đầu dòng
Edit: Loveyoumore3112

Trên con đường ở vùng ngoại ô đế đô, một chiếc xe ngựa bình thường đang chậm rãi di chuyển, xa phu là một người mang dáng vẻ bị vứt vào trong đám đông liền bị hòa lẫn hoàn toàn, cho nên mặc dù trên con đường này người đến người đi, cũng không ai đặc biệt chú ý đến chiếc xe ngựa này.

Tránh ra tránh ra... Hai binh lính cưỡi ngựa phi như bay đến, khua chiếc trường tiên trong tay, khiến những người đi trên đường không thể không tránh sang hai bên, xe ngựa cũng chậm rãi nép vào.

Có chuyện gì sao?

Ngươi không biết sao? Hôm nay là ngày sứ giả Tam quốc vào kinh, nghe nói mang đến rất nhiều bảo vật muốn dâng cho Hoàng Thượng đó!

A...! Thảo nào hai ngày nay trong kinh thành kiểm tra nghiêm ngặt như vậy, thì ra là vì có sứ giả tới!

Đừng nói nữa, nhìn đi! Đến rồi kìa!

Trên đường, xa xa có thể nhìn thấy lá cờ Minh Hoàng từ từ tiến đến, phía trước là kỵ binh, ở giữa là chiếc kiệu hoa lệ đi theo, phía sau là những hòm bảo vật chuẩn bị kính dâng lên Hoàng Thượng, cả đội ngũ ước chừng dài 500 thước, vô cùng tráng lệ.

Không bao lâu sau khi đội ngũ đi qua, đội nhân mã thứ hai cũng đi tiếp sau đó, cứ vậy, một hàng dài kéo từ trên đường cho đến cửa lớn Hoàng Thành.

Oa! Nhiều thứ quá, không biết lại là những bảo bối gì!

Đại quan cưỡi con ngựa lớn kia thật là uy phong mà!

Xe ngựa Nam Chiếu này thật hoa lệ...

Những lời cảm thán phía bên ngoài một tiếng lại cao hơn một tiếng, mà chiếc xe ngựa bình thường kia lại hoàn toàn tĩnh lặng, đột nhiên, một trận gió kéo tới, thổi mành xe ngựa lên, lộ ra một phần góc áo trắng tinh, còn có một đôi mắt bình thản mà kinh người chợt lóe rồi biến mất.

Đi! Đội ngũ sứ thần rời khỏi, khi tất cả người đi đường vẫn còn nhìn theo hàng ngũ đã đi xa kia mà cảm thán, chiếc xe ngựa kia đã khởi hành xa dần.

Một thôn trấn hẻo lánh, chỉ có lác đác vài người trấn trên lui tới, phía trên cao của tiệm treo tửu kỳ, nhưng mà trong tiệm lại không hề có một bóng người, chỉ có tiểu nhị đang ngủ gật ở cửa.

Hí! Tiếng ngựa hí làm tiểu nhị giật mình tỉnh giấc, nhìn thấy chiếc xe ngựa tinh thần lập tức tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm chiếc xe ngựa không chớp mắt, tựa như sợ người đến chạy trốn mất.

Mành xe ngựa vén lên, một thiếu niên toàn thân hắc y bước ra, thiếu niên này chắc chỉ tầm mới mười hai mười ba tuổi, bộ dáng cực kỳ anh tuấn, nhưng điều đáng tiếc duy nhất chính là trên gương mặt hắn không có lấy một chút biểu cảm; thiếu niên nhảy xuống xe ngựa, động tác gọn gàng lưu loát, khiến người ta không nhịn được mà thốt lên một tiếng đẹp mắt; tiểu nhị vừa định tới nghênh tiếp, đã thấy thiếu niên nhìn về phía xe ngựa, dường như còn chờ đợi người nào đó.

Mành xe lại được vén lên, một công tử toàn thân bạch y xuất hiện, vị công tử này có bộ dáng vô cùng đẹp mắt, môi hồng răng trắng, cực kỳ giống một cô nương, có điều lại không tìm thấy chút nữ tính nào trên người hắn, trái lại khiến người ta có chút mê muội; nếu là nữ tử, vậy khí khái anh hùng trên người hắn là sao? Nếu là nam tử, vậy quả nhiên là một tên yêu nghiệt rồi.

Hai vị công tử, mời vào trong! Tiểu nhị cực kỳ có mắt nhìn, dù y phục của hai người này có vẻ đơn giản, nhưng vừa nhìn thấy đã biết là loại gấm vóc thượng hạng, hơn nữa vị công tử bạch y kia khí chất bất phàm, thế nào cũng không thể là một người bình thường, thật không dễ dàng gì mới có khách quý tới đây, hắn cũng không thể thất lễ được.

Hai người một đen một trắng đi vào, ngồi xuống theo hướng dẫn của tiểu nhị: Hai vị muốn ăn gì? Trong tiệm của chúng tôi có rượu Hạnh Hoa thượng đẳng, hai vị có muốn thử một chút không?

Vị công tử bạch y khoát tay nói: Cho bọn ta ít trà, thêm chút đồ ăn ngon là được!

Vâng! Hai vị công tử chờ một chút! Tiểu nhị vui tươi hớn hở lui xuống chuẩn bị, toàn bộ đại đường (phòng lớn) nhất thời yên tĩnh trở lại.

Tỷ tỷ! Người vẫn đang lo lắng cho Ngọc đại ca? Thiếu niên hắc y chính là Mộ Diệc Thần, vốn dĩ hắn tưởng mình sẽ chết, ngay cả Vân Nương cũng không ôm ấp quá nhiều hi vọng, nhưng chẳng những hắn không chết, ngược lại, hết thảy còn tốt đến không thể tốt hơn, hắn nghe xong lời Vân Nương, liền lập tức đoán được là Mộ Hoàng Tịch cứu hắn, trong lòng lại cảm kích nàng thêm một phần, hắn đã chết một lần, từ nay về sau cũng không còn liên quan đến Mộ gia nữa, sau này hắn sẽ chỉ sống vì Mộ Hoàng Tịch.

Hiển nhiên vị công tử bạch y là Mộ Hoàng Tịch, vì thời gian cấp bách, cho nên nàng chỉ dẫn theo Mộ Diệc Thần lên đường, Vân Nương ở lại hỗ trợ.

Đêm qua, đột nhiên Mộ Hoàng Tịch nhận được huyết thư của người Toái Ngọc Hiên truyền đến, Ngọc Phi Tình mất tung tích ở biên giới Nam Chiếu, nếu chỉ là như vậy Mộ Hoàng Tịch cũng không có gì phải lo lắng; nhưng mà trên lá thư kia nói hai trợ thủ đắc lực bên cạnh Ngọc Phi Tình đã chết ở nơi đó, hơn nữa còn chết trong tình trạng rất kinh khủng, còn phủ lên miếng ngọc bội bất ly thân của Ngọc Phi Tình, Ám lâu và Tự Tôn lâu cũng không có tin tức, đủ loại dấu hiệu đều tỏ rõ toàn bộ chuyện này không hề tầm thường, cho nên Mộ Hoàng Tịch không thể không tự mình đi chuyến này.

Mộ Hoàng Tịch chưa từng thử xem võ công Ngọc Phi Tinh cao bao nhiêu, nhưng trên đời này, quả thật không có mấy người có thể bắt được hắn, sờ những dấu vết sứt mẻ



alt
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc