https://truyensachay.com

TINH THẦN BIẾN

Chương 503: Tương trì: Ngộ Long

Trước Sau

đầu dòng

Dịch : LK Andy
Biên dịch + Biên tập : Deviouslove
Nguồn :
Trong tam sát trận pháp, sát trận chủ yếu là để khiến cho lực công kích đề cao đến mạnh nhất, hơn nữa còn khiến cho địch nhân không có chỗ nào có thể chạy thoát. Mà phòng ngự trận pháp thì dùng để cố gắng gia tăng năng lực phòng ngự.
Còn khốn trận, khốn trận chú trọng đến vận dụng toàn bộ những phương pháp có thể vận dụng để vây khốn đối phương.
Nói thì đơn giản, chính là muốn làm thì thật khó, muốn vây khốn một phàm nhân thì dễ, muốn vây khốn một thần nhân thì sao? Muốn vây khốn một hạ bộ thiên thần? Muốn vây khốn một trung bộ thiên thần? Một thượng bộ thiên thần.
Khốn trận rất phức tạp, nghiên cứu ra cũng rất hao phí tâm lực, bất quá trong "trận đạo" chin trăm quyển đối với khốn trận rất xem trọng, Tần Vũ còn hao phí hơn phân nửa tâm lực vào khốn trận, thành công trên khốn trận, Tần Vũ trái lại hướng về sát trận, phòng ngự chi trận cấp cao, cả người Tần Vũ giống như làn gió phiêu dật, không ngừng phiêu lãng trong không trung, còn Hùng Hắc thì điên cuồng truy sát Tần Vũ, hai mắt trợn trừng tức giận, đang cuồng hống:
"Tần Vũ, có bản sự thì đừng chạy, cùng ta quang minh chính đại chiến đấu!"
Tần Vũ không ngừng cải biến phương hướng, nhếch miệng nói:
"Hùng Hắc, đừng phát nộ, ta là một người nghiên cứu trận pháp, rất không thích dùng vũ lực."
Tần Vũ đường đường chính chính nói, đồng thời hai tay lại phi hành, không ngừng kết xuất hết thủ ấn này đến thủ ấn khác, vô số đạo phù triện từ hai tay Tần Vũ bay ra, từng luồng hồng sắc, lục sắc, hôi sắc, bạch sắc, hắc sắc các loại các dạng màu sắc ánh sáng bắt đầu xuất hiện trong không trung.
Tần Vũ tuy không ngừng né tránh, nhưng bay tới bay lui, thực ra vẫn là vòng vèo trong khu vực bầu trời của Mê Nhĩ sơn như cũ. Mị Cơ, Liễu Nhứ đạo nhân lăng không nói chuyện với nhau.
Liễu Nhứ đạo nhân lắc đầu thở dài nói:
"Lực lượng của Hùng Hắc đại ca mạnh, Nhưng độ mẫn tiệp, tốc độ vẫn còn lâu mới bằng Tần Vũ kia. Ngươi xem thân pháp của Tần Vũ xảo diệu như vậy, chuyển hướng dứt khoát, Hùng Hắc đại ca cho dù có tiêu hao phần lớn thiên thần chi lực, tăng tốc một hơi vựơt qua Tần Vũ. Nhưng Tần Vũ lại có thể dưới tình huống cực tốc thay đổi phương hướng, Hùng Hắc đại ca thì làm ko được!"
"Tần Vũ đó không ngừng phi hành, hơn nữa còn kết xuất thủ ấn. Để làm gì?"
Mị Cơ nhíu mày nói.
Liễu Nhứ đạo nhân cười nói:
"Tần Vũ cũng biết dựa vào thần linh thạch làm trận cơ, tuy nhiên người bố trận thì thoải mái, nhưng địch nhân một khi phá đi trận cơ, trận pháp sẽ bị phá. Cho nên Tần Vũ chuẩn bị dùng bản thân để cung ứng năng lượng, không dung thần linh thạch để cung cấp năng lượng."
"Ồ, Liễu ca ca thật là thông minh."
Mị Cơ tán dương nói.
"Tần Vũ không sử dụng thần linh thạch, hung hắc không thể dung lang nha bổng hủy đi trận cơ. Như vậy không phải là không có cách nào phá đi trận pháp sao?"
"Không. Phá trận pháp, không nhất định là cần phá bỏ trận cơ"
Liễu Nhứ đạo nhân giải thích,
"Tần Vũ hắn làm như vậy, tuy không có thần linh thạch trận cơ, nhưng hắn bản thân chính là trận cơ!"
Mị Cơ lắc đầu nói:
"Hùng Hắc mãi cứ bị vậy trong trận pháp, làm thế nào để công kích Tần Vũ?"
"Do tự mình cung cấp năng lượng, là có chỗ xấu, chỗ xấu chính là… bản thân hắn phái luôn luôn đứng trong trận pháp, không thể ly khai. Thậm chí không thể sử dụng nhiều thần chi lực công kích."
Liễu Nhứ đạo nhân giải thích.
Liễu Nhứ đạo nhân nói không sai.
Tần Vũ hiện tại đang làm chính là bố trí một khốn trận, hơn nữa chuẩn bị từ bản thân hắn cung cấp năng lượng cần thiết cho cả khốn trận, khốn trận bố trí rất phức tạp. Tần Vũ hao phí một ngày và nửa đêm công phu mới bố trí ra khốn trận. Một ngày nửa đêm, nghe thì rất dài. Nhưng ở thần giới, như vậy cũng không tính là gì.
Cao thủ cấp bậc thiên thần của thần giới giao chiến, chém giết lẫn nhau hơn một trăm năm, một ngàn năm cũng là chuyện thường.
Đặc biệt thiên thần đồng cấp bậc, đối với lĩnh ngộ không gian tương đương nhau, mà muốn giết chết đối phương đều rất khố, cho nên thời gian cũng sẽ kéo rất dài…. Đối với sinh mạng vô cùng vô tận, hơn mấy trăm năm, mấy nghìn năm có là gì?
"Hùng Hắc, hãy cảm thụ một chút đại trận của ta!"
Tần Vũ cao giọng cười to, sau đó cả người lăng không hư lập.
Xung quanh Tần Vũ trôi nổi vô số phù triện, ấn phù, đồng thời còn có nhiều quang mang các màu, đã bao trùm lấy khu vực phương viên mười dặm, đây là một khốn trận khá lớn.
Bên ngoài thân Tần Vũ phi ra bốn đạo thần chi lực ám kim sắc, bốn đạo thần chi lực này dung nhập vào trong khốn trận, vừa hay cung cấp năng lượng cho khốn trận.
"Ha ha, ngươi dừng lại, tìm chết à?"
Hùng Hắc thấy Tần Vũ đột nhiên dừng lại, lập tức lao về phía Tần Vũ chém giết.
Nhưng đột nhiên---
Tần Vũ đột nhiên biến mất trước mắt hắn, vốn căn bản có thể rõ ràng nhìn thấy phù triện, các vệt sáng cũng biến mất, Hùng Hắc nhìn quanh bốn phương tám hướng, chỉ nhìn thấy một thế giới ánh sáng.
Hồng sắc, hắc sắc, bạch sắc, lục sắc…. bức tường hình thành từ các loại màu sắc tổ hợp thành một thế giới cực lớn.
"Đây, đây là chuyện gì?"
Hùng Hắc còn được xem là lãnh tĩnh, sau một lúc lâu, trên mặt Hùng Hắc nở ra nụ cười, "đây là ảo trận, nhưng Tần Vũ này vì sao lại sử dụng thủ đoạn lần trước?"
"Hùng Hắc, trận này còn chưa có tên gọi, hôm nay ta đặt tên nó là "Khốn Hùng", ngươi nếu có thể phá được trận này, ta đã thán phục ngươi rồi."
Thanh âm của Tần Vũ vang vọng khắc khu vực bên trong đại trận.
Trận pháp- Khốn Hùng!
Đặt một cái danh tự đùa bỡn như vậy, Tần Vũ trên mặt nở ra nụ cười, chỉ là Hùng Hắc thật sự đã nổi giận rồi.
"Tần Vũ, ngươi xem ta phá huyễn trận của ngươi như thế nào!"
Hùng Hắc rống to một tiếng, thiên thần chi lực màu bích lục phiêu tán ở bên ngoài cơ thể, đồng thời cả không gian xung quanh thân thể bắt đầu vặn vẹo.
"A?"
Hùng Hắc phát hiện ra chỗ không đúng
Ảo trận sinh ra huyễn cảnh, đối mắt với sự uốn cong của không gian, sẽ tự nhiên bị phá đi. Nhưng bề mặt của những bức tường nhiều màu này, cũng rất khó phá hủy.
"Sở dĩ huyễn trận gọi là huyễn trận, bởi vì nó sinh ra huyễn cảnh, hơn nữa huyễn cảnh còn có thể không ngừng biến hóa. Nhưng bức tường nhiều loại màu này lại có thể được xem là tồn tại thực sự." thanh âm của Tần Vũ lai vang lên trong khu vực trận pháp.
Trên Mê Nhĩ sơn còn có một người đang theo dỗi toàn bộ những gì đang diễn ra.
Đó chính là Phúc bá!
"Lão chủ nhân, chủ nhân trong thời gian hai mươi mấy vạn năm ngắn ngủi lại có thể đem khốn trận đạt tới mức này, có thể để cho ngũ hành chi lực, quang minh hắc ám chi lực hoàn toàn phối hợp, các loại trận pháp khế hợp, hình thành khốn trận tam cáp này. Chắc chắn… sau này chủ nhân cũng có thể đạt tới mục tiêu của ngài."
Phúc bá nhìn đại trận trong thiên không, trong lòng thầm nói.
"Tần Vũ này, mới rồi năng lượng phát xuất ra là thần chi lực, ám kim sắc thần chi lực. Ta nhìn thấy rất rõ ràng, chuyện gì vậy?"
Liễu Nhứ đạo nhân đang quan chiến cảm thấy nghi hoặc.
Tần Vũ vừa mới bố trận, cung cấp năng lượng phóng ra bốn đạo thần chi lực, đám người Liễu Nhứ đạo nhân đều đã trông thấy.
Lúc trước, Tần Vũ phi hành, khiến người ngoài đều cho rằng Tần Vũ là thiên thần, nhưng thiên thần sao lại phát ra thần chi lực?
Mị Cơ cũng nghi hoặc:
"Có thể, có thể linh hồn cảnh giới của Tần Vũ vừa đột phá tới thiên thần cảnh giới, năng lượng trong cơ thể còn chưa hoàn toàn chuyển hóa."
Mị Cơ chỉ có thể tìm được cách giải thích này.
Từ thượng cấp thần nhân đến hạ bộ thiên thần, đầu tiên là linh hồn cảnh giới đạt tới hóa anh cấp độ. Sau đó thể nội năng lượng mới có thể biến đổi.
Nhưng một tên thiên thần mới thăng cấp, có thể ẩn tàng ở chỗ nào đó, đợi năng lượng hoàn toàn biến hóa thành công mới ra. Tần Vũ này, vì sao ngay cả thần chi lực cũng chưa được biến đổi?
Mị Cơ, Liễu Nhứ đạo nhân chỉ có thể cho rằng như vậy.
Phi hành là thần thông đặc biệt của thiên thần, bao nhiêu năm nay, không ai có thể làm trái phép tắc này.
"Là thật sao? Tốt!"
Hùng Hắc hừ lạnh một tiếng, đơn thủ đang cầm lang nha bổng hung ác đâp về hướng hồng sắc tường bích ở trước mặt, một bổng đập xuống, hồng sắc tường bích cũng rung rung chấn động vài lần, nhưng lại không bị phá.
Hùng Hắc trợn trừng mắt.
Mà Tần Vũ ở trung tâm của trận pháp, lại thầm gật đầu:
"Ngũ hành hỗ trợ lẫn nhau. Thêm nữa cả đại trận gồm các loại trận pháp kết hợp, lại dung hợp nguyên lý của phòng ngự chi trận, phòng ngự chi lực quả nhiên đủ mạnh."
"Ta không tin."
Hùng Hắc biến đơn thủ thành song thủ, nắm lang nha bổng, sau đó hung hãn đập vào hồng sắc tường bích, tường bích rung mạnh, nhưng vẫn nguyên vẹn như trước.
Hùng Hắc lại nhanh chóng liên tục đập xuống, tường bích rốt cuốc cũng chịu không nổi, xuất hiện một lỗ hổng lớn.
Hùng Hắc rất nhanh chóng xuyên qua hồng sắc tường bích.
Nhưng xuyên qua một tầng hồng sắc tường bích, bên ngoài lại là bạch sắc tường bích. Chung quanh bạch sắc tường bích còn có một ít thông đạo, mọi chỗ đều là do vài loại màu sắc đơn giản tạo thành.
"Ta muốn xem xem khốn trận này của ngươi có bao nhiêu tầng tường!"
Hùng Hắc hừ lạnh một tiếng.
Sau đó Hùng Hắc hai tay nắm lấy lang nha bổng, bắt đầu điên cuồng đập vào quang tường. Hùng Hắc hoàn toàn không biết rằng, quang tường trong khốn trận là kết hợp với cấm chế của phòng ngự trận pháp, khiến cho quang tường phòng ngự rất mạnh, muốn phá hủy cũng tương đối khó khăn.
Hơn nữa Hùng Hắc cũng không phát hiện, lúc mà hắn đập một bức tường khác, bức tường vừa mới bị đập lại xuất hiện quang mang lưu chuyển, đã khôi phục lại nguyên trạng.
Nhưng năng lượng mà Tần Vũ tạo thành quang tường là thần chi lực. Điiều này khiến cho uy lực của trận pháp yếu đi một chút.
"Oanh! Oanh! Oanh!...."
Người ở bên ngoài, như Liễu Nhứ đạo nhân, đám người Mị Cơ, căn bản không nhìn thấy trong khốn trận đang phát sinh chuyện gì, bọn họ chỉ nghe thấy từng trận oanh long thanh, loại âm thanh này không ngừng vang lên, vang suốt ba ngày ba đêm.
Bạch trú chi quang, hắc ám dạ mạc, hai thứ thay nhau bao trùm cả thần giới. Nguồn truyện:
alt
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc