https://truyensachay.com

Trùng Sinh Tiểu Nương Tử Ghi Việc

Chương 35 - Chương 35

Trước Sau

đầu dòng
“Vương đại phu vẫn là theo lệ thường bắt mạch, người già trẻ nhỏ trong nhà, đều làm phiền Vương đại phu quan tâm.” Mạc Như Nghiên nói lời như thế, đó là đồng nghĩa với hứa hẹn “khám bệnh tính tiền” .

Vương đại phu cũng không chối từ, lập tức bắt mạch cho Lưu thị. Sau đó, là ba hài tử Hạ Tiểu Nguyệt, Hạ Tiểu Hà và Hạ Tiểu Tuấn.

Về phần Chu Vân và Tưởng Xuân Hương, hai người bọn họ đều không ra, Lưu thị cũng không mở miệng gọi.

Trải qua Vương đại phu chẩn bệnh, Vấn đề của Lưu thị không lớn, thân thể căn bản tốt . Ngược lại là ba đứa nhỏ, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút ít chỗ yêu cầu chú ý và cải thiện .

Nhất là Hạ Tiểu Hà, Vương đại phu nhịn không được nhăn mày, lắc đầu. Đều là đứa nhỏ cùng nhà, Hạ Tiểu Hà chịu khổ hiển nhiên càng nhiều hơn Hạ Tiểu Nguyệt và Hạ Tiểu Tuấn.

Đối với kết quả chẩn đoán của Vương đại phu, Mạc Như Nghiên không chút nào ngoài ý muốn. Tưởng Xuân Hương quả thật không bằng Chu Vân biết tính toán thiệt hơn, mà Hạ Tiểu Nguyệt hiển nhiên cũng càng nhanh nhẹn linh hoạt hơn Hạ Tiểu Hà, dù là ở Hạ gia đãi ngộ không bằng Hạ Tiểu Tuấn, nhưng cũng tốt hơn Hạ Tiểu Hà rất nhiều.

Lưu thị cũng bị Vương đại phu nói sợ tới mức không nhẹ. Bà tuy rằng thương yêu tôn tử(cháu trai), nhưng hai đứa tôn nữ(cháu gái) cũng là áo bông nhỏ của bà. Coi như không có như Hạ Tiểu Tuấn suốt ngày đều nhìn chằm chằm, nhưng cũng là để bụng.

Nhưng hiện tại Vương đại phu lại nói cho bà, Hạ Tiểu Hà cần phải bồi bổ thân thể? Lưu thị nháy mắt trừng về phía phòng của Tưởng Xuân Hương.

Lúc Hạ lão cha và hai huynh đệ Hạ Minh Viễn trở về, Vương đại phu đang được mời ngồi ghế trên ở nhà chính uống trà.

Vốn Vương đại phu không muốn ngồi ghế trên. Mạc Như Nghiên ở đây, như thế nào cũng không tới phiên hắn làm thượng khách(khách quý). Nhưng mà, Lưu thị kiên trì, Mạc Như Nghiên cũng không có dị nghị. Thế cho nên Vương đại phu cứ luôn từ chối, vẫn không từ chối được.

So với Lưu thị, thân thể Hạ lão cha xác thật còn có bệnh bên trong, hơn nữa là bệnh cũ vô cùng nghiêm trọng. Vương đại phu cẩn thận chẩn bệnh xong, lại bốc vài thang thuốc, dặn dò Hạ lão cha nhất định đúng hạn dùng. Hơn nữa nếu như có thể, tốt nhất có thể cứ tiếp tục kiên trì, cho đến hoàn toàn trừ tận gốc chuyển biến tốt đẹp.

“Không cần không cần.” Vừa nghe nói phải uống thuốc, Hạ lão cha bản năng nghĩ đến phải tiêu tiền. Không một chút do dự, ông nghĩ muốn cự tuyệt xem bệnh uống thuốc.

“Nương, cái này cho ngài.” Hạ lão cha cự tuyệt nhanh, tay Mạc Như Nghiên càng nhanh hơn. Trước mặt Hạ lão cha , gỡ túi tiền bên hông xuống, đưa cho Lưu thị.

“Đây là......” Lưu thị đầu tiên là không kịp phản ứng. Đợi sờ đến bạc ở trong túi tiền, liên tục lắc đầu, “Không được, không được. Con nhanh cầm về đi.”

Lưu thị biết trong tay Mạc Như Nghiên khẳng định có tiền bạc, nhưng đó là của hồi môn của Mạc Như Nghiên, Lưu thị không nghĩ tới ham muốn, càng không nghĩ tới tham ô. Thừa dịp Chu Vân và Tưởng Xuân Hương đều không ở bên cạnh, bà muốn nhanh chóng nhét trở lại cho Mạc Như Nghiên, để phòng ngừa lại bị Chu Vân và Tưởng Xuân Hương trong lòng nhớ thương.

Nhưng mà, Mạc Như Nghiên nếu đã lấy ra , thì sẽ không thu hồi lại.

“Nương, để cha dưỡng thân mình dùng. Trong nhà ngày thường mua nhiều chút thịt và xương, ăn ngon một chút.” Mạc Như Nghiên nói rồi lại nhìn nhìn Hạ Tiểu Hà, tiếp tục nói, “Ba đứa nhỏ cũng đều tận khả năng chăm sóc một chút.”

Nghe hiểu Mạc Như Nghiên là nhắc nhở bà về sau đãi ngộ đừng quá khác nhau, Lưu thị nhịn không được thở dài một hơi.

“Được, nương đều nhớ rồi. Nhưng mà, tiền này con vẫn là nhận lại đi.” Lưu thị mạnh mẽ nhét túi tiền vào trong tay Mạc Như Nghiên, đè thấp giọng nói,“ Trong tay nương có tiền, chỉ là không có lấy ra mà thôi.”

“Nếu đã không lấy ra, nương cứ tiếp tục giữ lại, không cần đột nhiên thay đổi gây ra chú ý.” Mạc Như Nghiên cũng đè thấp giọng theo, không đồng ý Lưu thị từ chối, “ Tiền bạc đó của con là của Hạ Trăn. Nương ngài coi như Hạ Trăn hiếu kính ngài là được.”

Lưu thị cũng không muốn cùng Mạc Như Nghiên khách khí. Nhưng loại chuyện này, đâu phải bà muốn coi như của Hạ Trăn, thì thật sự là của Hạ Trăn?

Đang lúc Lưu thị khó xử, Chu Vân và Tưởng Xuân Hương lại là một trước một sau, đều đi đến. Hơn nữa tầm mắt của hai người, đều dừng ở trên tay Lưu thị.

Không, chính xác mà nói, là dừng ở túi tiền trong tay Lưu thị.

“Nương! Người đây là đang làm gì?” Chẳng phân biệt được mọi việc, Tưởng Xuân Hương đã nhận định Lưu thị đây là sau lưng nàng và Chu Vân, đang lặng lẽ ngầm cho Mạc Như Nghiên tiền riêng.

Đây làm sao có thể được chứ? Mạc Như Nghiên cũng không thiếu tiền, làm cái gì mà Lưu thị phải một hai lấy lòng Mạc Như Nghiên?

Cũng không đúng. Bởi vì của hồi môn của Mạc Như Nghiên phong phú, hiện nay còn dẫn theo Hạ Trăn dọn đi Thanh Sơn Huyện, Lưu thị đã hoàn toàn quay ngược lại, tâm lệch không giới hạn?

Chu Vân cũng trước tiên chạy tới bên cạnh Lưu thị và Mạc Như Nghiên đứng yên, nhìn chằm chằm cái túi tiền kia không bỏ.

“Được rồi, các ngươi cũng đừng lòng dạ hẹp hòi. Túi tiền này không phải của ta, là Như Nghiên hiếu kính cha nương.” Vừa thấy điệu bộ của Tưởng Xuân Hương và Chu Vân, Lưu thị không tiện lại tiếp tục cùng Mạc Như Nghiên qua lại nhún nhường, chỉ phải nhận lấy túi tiền trước.

Cho dù Lưu thị nói như vậy, trong lòng Chu Vân và Tưởng Xuân Hương vẫn tràn đầy hoài nghi, ánh mắt không tin liên tiếp đảo qua sắc mặt của Lưu thị và Mạc Như Nghiên, ý đồ cố gắng từ giữa tìm ra chút dấu vết để lại.

Bị Chu Vân và Tưởng Xuân Hương nhìn đến phiền lòng không thôi, sắc mặt Lưu thị nháy mắt trầm xuống. Nếu không phải ngại với Vương đại phu còn ở đây, tất nhiên há mồm răn dạy.

Kỳ cục! Đừng nói bà quả thật không có cho tiền Mạc Như Nghiên, dù là thật sự cho Mạc Như Nghiên, lại như thế nào? Chu Vân và Tưởng Xuân Hương suốt ngày phòng như phòng trộm, đề phòng ai chứ?

Mạc Như Nghiên vẫn chưa để ý tới Chu Vân và Tưởng Xuân Hương đánh giá cùng nghi ngờ, xác định Vương đại phu (hic chỗ này tg để là Lý đại phu mình tự sửa ợ) đã chẩn bệnh xong cho hai huynh đệ Hạ Minh Viễn, lúc này mới nhìn về phía Chu Vân cùng Tưởng Xuân Hương: “Các ngươi muốn xem bệnh không?”

“Không xem!” Tưởng Xuân Hương tự

alt
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc