https://truyensachay.com

TU CHÂN GIẢ TẠI DỊ THẾ

Chương 280: Không biết lượng sức

Trước Sau

đầu dòng

Bắt đầu tung Boom mừng lễ 14-2 Tu Chân Giả Tại Dị Thế boom 50 chương Chúc anh em vui vẻ
Một lát sau, đoạn chân trời xa xăm biến mất tại tầm mắt mọi người, tính cả đất liền, tạo thành một mảnh Vô Biên Hải vực.
- Môn chủ, ngài vừa mới có nhìn thấy hai người hay không, bên trong bảo tàng bị hai người này cầm đi rồi.
Đại trưởng lão nhìn Quách Thiểu Ba trả lời.
- Cái gì, bị người lấy đi, không xong.
Quách Thiểu Ba vừa nhìn về phía hai cái thân ảnh ly khai, sớm biết như vậy tự mình ngăn lại hai người kia lại.
- Tam Tinh môn, các ngươi bây giờ nên giao bảo tàng ra đây.
Sau khi bình phục một chút sợ hãi, Cự Giải môn dẫn đầu bát tinh Đấu Tông có chút nhìn chăm chú Quách Thiểu Ba, sau đó, lập tức nói.
Thất biến Ma Linh quả kia hai người Tam Tinh môn lấy được, đương nhiển bảo tàng tự nhiên cũng là Tam Tinh môn lấy được.
Thanh Bối Ma Ngưu cũng gầm thét một tiếng, lập tức la lớn:
- Mau đưa Thánh quả giao ra đây.
- Ngươi xác định bảo tàng trên người hai người kia sao.
- Quách Thiểu Ba cũng không để ý tới người của Cự Giải môn cùng Thanh Bối Ma Ngưu, thần sắc ngưng trọng nhìn đại trưởng lão hỏi.
- Ta xác định, hai người kia trên người còn có Thất biến Ma Linh quả.
Đại trưởng lão kể lại toàn bộ sự tình rất nhanh nói ra một lần.
- Đáng chết, chúng ta mau đuổi theo, đừng cho hai người kia chạy thoát.
Quách Thiểu Ba biến sắc, mình mặc dù phái hai người đuổi theo, nhưng mà quan hệ đến bảo tàng, hắn cũng không dám sơ ý, đột nhiên sẽ tự mình đuổi theo.
- Mau đưa bảo tàng ra, đừng tưởng rằng nhiều người mà muốn làm gì thì làm, Cự Giải môn cũng không phải là thứ dễ trêu trọc đâu.
Cự Giải môn bát tinh Đấu Tông nhìn thấy Tam Tinh môn cũng không để ý gì tới mình, không khỏi sắc mặt biến sắc, mặc dù hắn biết rõ bây giờ thực lực Tam Tinh môn so với người bên mình mạnh hơn không ít, nhưng có bối cảnh Cự Giải môn, hắn cũng không có phải e ngại điều gì, nếu như hắn lần này không có được bảo tàng, trở về Cự Giải môn sẽ không biết giải thích ra sao.
- Là bát tinh Đấu Tông nho nhỏ mà thôi, không biết sống chết.
Quách Thiểu Ba vừa nghe nói bảo tàng bị người khác nhanh chân cướp lấy, hắn đã nổi giận rồi, sau đó nghe được Cự Giải môn bát tinh Đấu Tông còn kêu gọi không ngừng, thần sắc trầm xuống, sau đó sắc mặt biến đổi, lời nói chưa dứt thân ảnh biến mất ngay tại chỗ.
- Xoẹt.
Nhìn thấy đối phương lạnh lẽo nhìn mình, thân ảnh lại bỗng dưng biến mất, trong lòng Cự Giải môn bát tinh Đấu Tông đã sớm cảm giác được một tia bất an, quanh thân đột nhiên bố trí một mảnh Đấu khí phòng ngự vòng, đề phòng bất trắc.
Bỗng dưng, bát tinh Đấu Tông đồng tử khuếch tán, hắn nhìn thấy trước thân một chưởng công kích hướng về phía mình, đột nhiên sắc mặt đại kinh, hắn mặc dù không biết Quách Thiểu Ba tu vi thực lực như thế nào, nhưng mà cũng cảm thấy mình tuyệt đối không bằng đối phương được.
Trước thân một chưởng mang ngưng tụ, Cự Giải môn bát tinh Đấu Tông hung hăng nghênh đón công kích của Quách Thiểu Ba.
- Không biết lượng sức.
Quách Thiểu Ba mỉm cười, hắn căn bản là mặc kệ chưởng mang của bát tinh Đấu Tông, thân hình tiếp tục tiến lên, một chưởng thoải mái xuyên thấu qua công kích chưởng mang của bát tinh Đấu Tông hung hăng vỗ vào phòng ngự vòng của tên bát tinh Đấu Tông Đấu khí này.
- Thịch.
Một tiếng vang thật lớn, thân hình bát tinh Đấu Tông thẳng tắp đánh bay gần trăm trương xa, lập tức thân hình giống như diều bị đứt dây rơi xuống hải vực, làm cho nước biển bắn tung tóe, lập tức biến mất không thấy đâu nữa.
- Người của Cự Giải môn nghe kỹ cho ta, người nào đi theo là giết không tha, hiện tại ta không có thời gian cùng các ngươi dây dưa.
Quách Thiểu Ba nhìn đám người của Cự Giải môn nói, lập tức trong chớp mắt nhìn sáu con thất giai ma thú nói:
- Thất giai ma thú mà thôi, ta còn không để tại bên trong mắt, các ngươi nếu chỉ cần Thất biến Ma Linh quả có thể cùng ta theo đuổi, nếu không nghe lời, ta đối với các ngươi cũng không khách khí.
Quách Thiểu Ba sắc mặt hơi trầm xuống, sáu con thất giai Ma thú nếu bình thường, hắn cũng không phải sợ, nhưng mà bảo tàng quan trọng hơn, nếu cùng sáu con thất giai Ma thú này dây dưa một chút thời gian, cũng làm cho hắn trì hoãn không ít thời gian. Nếu đến lúc đó để hai người kia chạy thoát, còn không bằng cho chúng nó Thất biến Ma Linh quả, dù sao bảo tàng của một Ma pháp sư cấp chín quan trọng hơn.
- Hảo, chúng ta chỉ cần Thánh quả, cái không gian trữ vật giới chỉ kia cho các ngươi, chúng ta không cần.
Thanh Bối Ma Ngưu nói, hiện tại hắn cũng hiểu được những người này không có lừa gạt mình, Thánh quả thật đúng là bị người chạy trốn kia người lấy đi.
- Ngươi nói bọn hắn cầm đi một cái không gian trữ vật giới chỉ.
Quách Thiểu Ba nhìn Thanh Bối Ma Ngưu hỏi.
- Không sai, Thánh quả bên cạnh có một cái không gian trữ vật giới chỉ, đã bị người kia cầm đi.
Thanh Bối Ma Ngưu nói.
- Nhanh, chúng ta mau đuổi theo.
Quách Thiểu Ba hai mắt đột nhiên hồng đỏ, không gian kia trong trữ vật giới chỉ tuyệt đối là bảo tàng rồi.
- Vèo.
Người của Tam Tinh môn đột nhiên đi theo Quách Thiểu Ba, sáu con thất giai Ma thú cũng cấp tốc hướng bên cạnh mà đi.
Về phần còn lại mấy người của Cự Giải môn là ngơ ngác đứng ở giữa không trung, bát tinh Đấu Tông bị một chiêu giết chết, bọn hắn lúc này còn dám đuổi theo, có thể bị giết mà thôi, mặc dù bảo vật rất cần, nhưng tánh mạng của mình càng thêm trân quý hơn.
- Không xong, bị người theo dõi.
Nhạc Thành có chút quay đầu lại, nhìn thấy sau lưng cách đó không xa có hai cái thân ảnh đuổi theo, cảm thấy thực lực là hai thất tinh Đấu Tông.
- Chẳng lẽ bị người phát hiện bảo tàng ở trên người mình sao, đáng chết.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, mình muốn thoát khỏi hai cái người này không có phải rất khó, nhưng mà bên người ngoài ra còn có Doanh Thi, xem ra cũng phải tìm biện pháp.
- Nhạc Thành, có người đuổi theo làm sao bây giờ, đã không có Ma pháp quyển trục.
Doanh Thi sốt ruột nhìn Nhạc Thành nói.
- Ngươi đừng loạn động là được rồi, phía trước giống như một dãy núi, chúng ta đi vào trước lại nói.
Nhạc Thành nhìn Doanh Thi nói, một dãy núi xuất hiện ở trong mắt Nhạc Thành, lập tức Nhạc Thành lôi kéo Doanh Thi chạy vào bên trong.
Nhạc Thành vẫn lôi kéo tay Doanh Thi, hắn cũng không có nhìn thấy khuôn mặt Doanh Thi là một mảnh đỏ bừng.
- Vèo.
Nhìn thấy thân ảnh Nhạc Thành vọt vào trong núi, hai thất tinh Đấu Tông cũng do dự một chút, lập tức cũng chạy vào, chặt chẽ đi theo.
- Thực sự dám đuổi theo sao.
Trong đôi mắt Nhạc Thành tràn đầy hàn ý, hai thất tinh Đấu Tông đối với Nhạc Thành cũng không có gì uy hiếp, chỉ là vừa tại Hải Vực, Nhạc Thành sợ chậm trễ thời gian của những người khác mà thôi.
- Hai người kia làm sao lại không thấy.
Hai thất tinh Đấu Tông sau khi đuổi theo, hai người phát hiện thoáng cái mất đi dấu vết của đối phương, đột nhiên cảm thấy nghi ngờ, nếu như không có bắt được hai người kia, trở về môn chủ cũng sẽ trách cứ.
- Hai vị, là tìm ta sao. Bạn đang đọc truyện tại
alt
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài

Báo lỗi chương