https://truyensachay.com

Vũ Động Càn Khôn

Chương 621: Dốc hết thủ đoạn

Trước Sau

đầu dòng
Uỳnh uỳnh uỳnh!

Bàn tay thon dài dường như chỉ quạt nhẹ một cái trong không trung nhưng lại tạo nên một sức mạnh kinh thiên động địa!

Nguyên lực thiên địa bùng nổ, từng đợt sóng năng lượng khủng bố lan tỏa, cuối cùng oanh kích lên những quầng sáng khổng lồ ở xung quanh tạo nên vô số đường gợn sóng dữ dội.

Không khí cũng giống như bị ép chặt lại, mơ hồ còn có thể thấy được không khí thoát hết ra khỏi quầng sáng.

Rầm!

Một cái chưởng ấn từ được đánh xuống từ bàn tay thon gọn kia, trong chưởng ấn không hề có sóng năng lượng dao động nhưng nó lại mang một thứ khí tức vô cùng cổ xưa. Khí tức đó như xuyên từ thời Viễn Cổ về đây, chỉ một chút cũng đủ thiên địa rung chuyển.

Khi chưởng ấn còn chưa chạm xuống thì chiến đài phía dưới đã xuất hiện một dấu chưởng ấn to cỡ mấy chục trượng, ở viền chưởng ấn còn có thể nhìn thấy nguyên lực hùng hồn lãng đãng bao quanh.

Hắc quang vốn mù mịt ngập trời, lúc này đã bị chưởng ấn ép về chỗ xung quanh thân thể Lâm Lang Thiên vài trượng. Áp lực ấy khiến xương cốt toàn thân Lâm Lang Thiên phát ra những tiếng kêu răng rắc.

- Muốn giết ta sao? Không dễ vậy đâu!

Nhưng đúng là Lâm Lang Thiên hiện nay đã không còn như trước nữa, đối mặt với áp lực lớn như thế, mắt hắn ngược lại càng tràn ngập sát ý, rồi hai tay kết ấn, cổ họng phát ra những tiếng trầm đục như không phải của con người.

Uỳnh uỳnh!

Hắc quang trào ra từ người Lâm Lang Thiên theo hình tròn với một tốc độ kinh người, hắc quang cuồn cuộn chống lại áp lực từ trên trời ập xuống.

- Lâm Động, ngươi tưởng chỉ có ngươi mới triệu hồi được linh hồn vũ kỹ hay sao?

- Dị Ma Giám, Tụ Võ Linh!

Hắc quang điên cuồng ngưng tụ lại phía sau lưng Lâm Lang Thiên, rồi cũng biến thành một đạo hư ảnh hắc ám khổng lồ. Từ trong đó như vang ra những tiếng gào thét của vạn ma.

Lúc này đây hắc quang che kín bầu trời, che tối cả vầng mặt trời, cảm giác như ngày tận thế đang đến rất gần!

- Grào!

Hư ảnh hắc ám thành hình phía sau Lâm Lang Thiên, sau tiếng gầm lớn của hắn, hư ảnh đó cũng có một bàn tay gầy guộc mà hắc ám từ bên trong thò ra. Bàn tay đó được bao phủ bởi rất nhiều vòng hắc quang, nhìn vô cùng quỷ dị.

- Dị Ma Giám, lẽ nào là vũ kỹ của Dị Ma Lão Nhân hung danh nổi tiếng từ thời đại Viễn Cổ sao?

Trên không trung, lão nhân Đạo Tông kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó, lẩm bẩm.

- Đại Hoang Nhân Thiên Thủ mà Lâm Động thi triển có lẽ là do Đại Hoang Đế để lại. Chậc chậc, cả hai đều là cường giả thời Viễn Cổ không tầm thường. Không biết cuộc đối đầu vũ kỹ này rốt cuộc ai sẽ chiến thắng đây?

Bàn tay hắc ám thò ra, trực tiếp mang theo hắc quang oanh kích thẳng lên chưởng ấn.

Ầm ầm uỳnh!

Hai chưởng ấn một trên một dưới, thanh thế kinh thiên, ngay sau đó đâm uỳnh vào nhau trước bao ánh mắt kinh hoàng của mọi người.

Vào khoảnh khắc cả hai va chạm vào nhau, cả thiên địa bỗng lặng như tờ. Ai cũng nhìn thấy, lúc này từ chiến trường giữa Lâm Động và Lâm Lang Thiên, nguyên lực đang ào ạt tràn ra, cảm giác như nguyên lực thiên địa cũng có thể bị hủy diệt vậy!

Rầm!

Sự tĩnh lặng chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt, rồi một luồng sức mạnh cuồng bạo đáng sợ đến không thể tưởng tượng được cuộn trào từ trong quầng sáng. Lập tức quầng sáng do Lưu Thông, Chấp sự của Nguyên Môn xếp đặt phát ra những tiếng răng rắc chói tai, quầng sáng rung chuyển dữ dội dường như không thể chịu nổi lực xung kích của bọn họ.

Rõ ràng Lưu Thông cũng nhìn thấy cảnh đó, hắn không khỏi nhíu mày. Nếu hai kẻ tiểu bối giao đấu mà có thể phá vỡ vòng phòng ngự mà hắn xếp đặt thì đúng là quá mất mặt. Thế là hắn vung tay lên, đem nguyên lực truyền vào quầng sáng. Quầng sáng nhất thời sáng rực lên, lại vững vàng như cũ.

Vô số ánh mắt đều tập trung vào bên trong quầng sáng, ở đó năng lượng cuồng bạo cũng khuếch tán như cây roi quất liên tục lên người Lâm Động và Lâm Lang Thiên.

Hai thân ảnh đều bị bay ngược ra phía sau, cuối cùng đâm sầm vào quầng sáng, máu tươi bắn ra, hiển nhiên cả hai đều đã bị lực phản chấn gây ra thương tích!

Lâm Động đứng vững lại thân thể, quệt đi vết máu nơi khóe miệng, lông mày chau lại nhìn những làn sóng sức mạnh đáng sợ đang lan tỏa, vẻ mặt nặng nề hơn nhiều. Rõ ràng hắn không thể ngờ Lâm Lang Thiên lại khó đối phó đến vậy…

Ở bên kia, Lâm Lang Thiên cũng loạng choạng đứng dậy, tóc tai rũ rượi, nhìn hắn có vẻ thảm hại hơn Lâm Động. Cuộc đối đầu vừa rồi, nhìn từ góc độ nào đó thì hắn yếu hơn một bậc, hơn nữa khi bị chấn động, tuy Lâm Động cũng thổ huyết nhưng không có gì đáng ngại, dường như Lâm Động khỏe hơn hắn nhiều.

- Ta… phải giết ngươi!

Mái tóc Lâm Lang Thiên xõa ra, hai mắt đỏ ngầu, thân thể khẽ run lên, rồi một giọng nói khàn đặc vang lên.

Trạng thái của Lâm Lang Thiên lúc này dường như có gì đó không ổn. Thần thái ở mắt không ngừng thay đổi, lúc thì hung dữ, lúc lại như đang giằng xé điều gì. Bạn đang đọc truyện tại
alt
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc