https://truyensachay.com

Xin chào tình yêu

Chương 66: Chương 43.1

Trước Sau

đầu dòng
Ban đêm tôi thấy khát nước, tự mình cầm cái ly xuống bếp rót nước uống….., tôi lười nên cũng không thèm bật đèn lên, tự mò mẫm đi trong bóng tối theo trí nhớ của mình. Lúc tôi đi xuống thì không làm sao hết, nhưng lúc đi lên lại đụng phải một bức tường cứng rắn.

Sau đó bức tường cứng mang tên Phó Quân Nhan nói: “Sao em lại không cẩn thận như vậy?” Nói xong, từ trong bóng tối lại nhận lấy cốc nước trên tay tôi, kéo tay tôi, dắt tôi về phòng.

Sau khi vào trong phòng tôi, anh nhìn một lượt khắp phòng, nở một nụ cười nhẹ nhàng hỏi tôi: “Bình nước trong phòng em đâu?”

Tôi phồng má lên, lắc đầu một cái, uất ức nghiêng đầu nhìn anh nói: “Không biết nó chạy đi đâu rồi đấy.”

Sau khi Phó Quân Nhan phá bỏ bức tường ngăn cách giữa hai nhà, anh lập tức phát hiện ra tôi có thói quen, nửa đêm lại bị khát nước phải thức dậy, cũng phát hiện ra thói quen lười biếng của tôi, đi đường ban đêm không chịu bật đèn lên. Anh từng nói với tôi: “Bệnh gì cũng có thuốc trị nhưng bệnh lười thì không có.” Vì vậy để tránh cho tô bị trật chân, bị ngã, anh dùng một biện pháp rất đơn giản mà lại hiệu quả để giải quyết, anh mua cho tôi một chiếc bình đựng nước màu hồng để trong phòng tôi, để đêm tôi muốn uống nước cũng không cần phải đi ra ngoài….

Nhưng mà, mấy hôm trước tôi đã không tìm thấy nó đâu nữa rồi………. Bình nước tình yêu của tôi đấy…….

Phó Quân Nhan vỗ vỗ vào mặt tôi, đưa cốc nước đến trước mặt tôi, thấy tôi đang trong trạng thái thất thần, anh quơ quơ tay trước mặt tôi, lúc này tôi mới giật mình nhớ ra mình đang khát nước, tôi cũng không nhận cái cốc trên tay anh, nhìn thấy ánh mắt tràn đầy cưng chiều anh dành cho tôi, tôi cúi đầu uống mấy ngụm nước, lúc này mới cầm cái cốc vào tay.

Tôi lại thấy anh không hề báo trước tung ra một câu: “Bảo Bối, mai đi đón An An về đi.”

Tôi để cái cốc nước đã bị uống mấy ngụm xuống, có chút kinh ngạc, giương mắt nhìn anh, gật gật đầu nói: “Được ạ, mai em sẽ đi đón An An về.”

Anh lại lắc đầu lần nữa, dùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào tôi nói: “Không phải em đi, mà là chúng ta cùng đi.”

“A….” Cánh tay đang cầm cái cốc của tôi dừng lại, tay kia chỉ chỉ vào anh, lại chỉ chỉ vào người mình.

Anh gật đầu một cái, cười một cái rất chắc chắn với tôi.

“Phó Quân Nhan, thật ra…….. cha em ấy, ông là một người rất bướng bỉnh lì lợm, tính tình luôn không tốt….”

Anh thỏai mái lắc đầu một cái, giơ một bàn tay về phía tôi, tôi cũng đưa một cánh tay ra mặc cho anh nắm chặt lấy. Tôi nghe thấy anh nói tiếp, âm thanh dịu dàng: “Nếu như đến một ngày, tất cả mọi người đều biết chuyện của chúng ta, nhưng bác trai lại không biết, liệu rằng khi đó bác trai có đồng ý cho anh bắt cóc con gái bảo bối của bác ấy nữa không

alt
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc