https://truyensachay.com

Hỉ Doanh Môn

Chương 174 - Chương 172

Trước Sau

đầu dòng
Edit: hoada

Đợi đến khi Minh Phỉ và Cung Nghiên Bích nghe nói chạy tới thì đã thấy đám người Cung Viễn Trật, Cung Viễn Khoa ở trước giường Cung nhị phu nhân. Đại phu đang nói triệu chứng bệnh tình Cung nhị phu nhân cho Cung Viễn Trật: “Bệnh của phu nhân là do không điều hòa âm dương, gan thận âm hư, dẫn đến choáng đầu hoa mắt, mất ngủ thường xuyên làm cho tim đập nhanh, tai ù, dễ giận hay phiền lòng, xương sống, thắt lưng đều yếu nhược, kinh nguyệt không điều hòa. Phải an dưỡng tinh thần, bổ gan bổ thận.”

Cung Viễn Trật thở dài: “Bệnh này có thể chữa khỏi được không vậy? Thực không dám giấu diếm đại phu, mấy năm gần đây, đích xác gia mẫu nóng nảy, dễ cáu giận, thường xuyên nhức đầu, rất khó ngủ, mà khi ngủ thì giấc ngủ cũng không sâu.”

Đại phu cười nói: “Đây cũng là chuyện bình thường, rất thường thấy ở nhiều người cùng tuổi này, uống thuốc, nghỉ ngơi nhiều, sau này cố gắng đừng phiền não nữa thì bệnh sẽ tốt hơn thôi.” Tình huống bệnh giống như của Cung nhị phu nhân này, hắn đã thấy rất nhiều rồi, hoặc là do tuổi tác cao, hoặc là do trượng phu có tiểu thiếp,ddlqd hoặc là do trượng phu thường xuyên ở bên ngoài không về nhà, âm dương mất cân đối, người lại suy nghĩ nhiều, tất nhiên sẽ xuất hiện loại bệnh trạng này thôi.

Cung Viên Trật ở bên ngoài nghe Cung Tịnh Kỳ nói đây không phải là bệnh gì quan trọng nên cũng yên tâm hơn, đứng im lặng chờ đại phu bốc thuốc.

Cung Viễn Trật cẩn thận thu hồi phương thuốc, đưa đại phu ra ngoài, chạm mặt Cung Viễn Hòa đang vội vàng chạy tới, không khỏi có chút ngoài ý muốn lập tức hỏi: “Ca ca, sao ngươi lại tới đây?”

Cung Viễn Hòa nói: “Tẩu tẩu ngươi thấy thím bị bệnh đã vội vàng cho người đến nha môn gọi ta đến đây. Thím như thế nào rồi? Có khá hơn chút nào không?”

Mặc dù Cung Viễn Trật biết thực tế hắn sẽ không có biểu hiện và thái độ nóng này, quan tâm như thế, nhưng dầu gì hắn cũng vội vàng chạy đến xem chứng tỏ hắn cũng quan tâm, trong lòng không khỏi vui mừng, nói lại mọi chuyện ngắn gọn. Cung Viễn Hòa đi vào nhà nhìn Cung nhị phu nhân, thấy đại phu từ bên trong đi ra thì gật đầu chào hỏi nhưng cũng không hỏi han nhiều.

Cả đám người bận rộn cả nửa ngày, cho Cung nhị phu nhân uống thuốc, thấy nàng ngủ say, Cung Viễn Hòa mới triệu tập mọi người đi ra ngoài thương lượng: “Khó trách dạo gần đây thím lại hay nóng nảy, dễ cáu giận như vậy, thì ra là bị bệnh, các ngươi cũng thật sơ ý quá, hàng ngày phục vụ thím vậy nhưng lại không phát hiện ra, cũng không nghĩ mời đại phu đến chẩn mạch sớm.”

Cung Viễn Trật nghĩ nghĩ cũng biết đó là lỗi của mình, nhiều lần hắn phát hiện có gì đó không bình thường, cũng cùng thương lượng với Cung Tịnh Kỳ muốn mời đại phu đến bắt mạch, nhưng cuối cùng vì rất nhiều nguyên nhân mà chưa kịp mời đại phu. Không ngờ hôm nay thế nhưng bệnh tới lại hung mãnh như vậy, không khỏi cảm thấy vừa xấu hổ vừa đau lòng: “Ca ca nói đúng, là lỗi của đệ.”

Chu di nương cúi đầu lau nước mắt tự trách, tình ý chân thiết nói: “Đều là lỗi của ta. Trời ạ, hàng ngày ta đi theo bên cạnh phu nhân, lại nhìn thấy phu nhân ăn không ngon miệng, ngủ không ngon giấc nhưng lại không thể khuyên phu nhân mời đại phu đến xem sớm hơn. Nếu đại phu đến sớm một chút, có thể dùng thuốc sớm hơn, thì bệnh tình cũng không trở thành như hôm nay.” Ý của nàng là không phải nàng không có khuyên mà là khuyên không được.

Cung Viễn Khoa cũng nhớ tới nàng cũng từng đề cập tới chuyện này nên thở dài một hơi nói: “Thôi, cũng không phải là lỗi của di nương. Ngươi hàng năm cực nhọc ngày đêm tận tâm tận sức hầu hạ phu nhân, mọi người ai cũng thấy rồi.”

Cung Tịnh Kỳ thấy biểu hiện của mấy người giống như là trời sắp sập đến nơi rồi nên có chút bực mình: “Không phải đại phu nói tất cả không có chuyện gì nghiêm trọng sao, uống mấy đơn thuốc, rồi nghỉ ngơi là tốt rồi, mọi người cũng đừng lo lắng quá. Ca ca, nha môn còn có công vụ, trời cũng không sớm nữa, không bằng ca ca trở về đi.”

Cung Viễn Hòa nói: “Không cần, hôm nay ta không về, ta phải ở lại đây hầu hạ thím.”

Cung Tịnh Kì thấy khuyên không được liền sai ngươi đưa trà và trái cây lên, dù sao cũng là người một nhà không thể ngồi không nói chuyện suông được. Ước chừng khoảng nửa canh giờ, Cung Nghiên Bích đi ra ngoài nói: “Phu nhân muốn ăn cháo.”

Chu di nương hơi khẽ cau mày suy nghĩ rồi nói: “Không bằng để ta nấu cho phu nhân bát cháo hạt sen, táo đỏ thêm ít đậu xanh, có thể thanh nhiệt, trừ đi phiền não: hạt sen bổ ích tâm thận, an thần mạnh tâm; táo đỏ có thể điều dưỡng dạ dày, bổ dưỡng khí huyết. Cháo này tư âm sinh tân, ích khí cường thân, rất thích hợp để phu nhân dùng.”

Cung Tịnh Kỳ gật đầu: “Vậy làm phiền di nương rồi.”

Chu di nương thật thà nói: “Tam tiểu thư quá khách khí rồi, phu nhân khỏe thì chúng ta mới có thể tốt được. Là vì phu nhân mà cũng chính là vì chúng ta,



alt
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc