https://truyensachay.com

Trùng Sinh Tiểu Nương Tử Ghi Việc

Chương 50 - Chương 50

Trước Sau

đầu dòng
Nếu Trần Lâm không nhắc tới Trần Phượng Nhi, cũng có lẽ Hạ Tiểu Thúy sẽ không phẫn nộ đến như vậy. Cố tình Trần Lâm giống như bắt được Trần Phượng Nhi làm chuyện để nói, chết cũng không bỏ.

Trần Lâm cho rằng, Trần Phượng Nhi sẽ là bùa cứu mạng của hắn. Nói như thế nào, Trần Phượng Nhi cũng họ Trần, là nữ nhi Trần gia bọn họ!

Nhưng mà trên thực tế, Trần Lâm càng nhắc tới Trần Phượng Nhi, quyết tâm hòa li của Hạ Tiểu Thúy càng thêm kiên định.

Thế nên, mặc cho Trần Lâm quỷ khóc sói gào thế nào, Hạ Tiểu Thúy cũng không mềm lòng, càng không có ý định thay đổi tâm ý.

Tuy rằng không có biện pháp đá văng Trần Lâm ra, nhưng trong mắt Hạ Tiểu Thúy kiên định, miệng mím chặt, không hề hé răng nói bất cứ cái gì.

Trần Lâm vừa kêu gào vừa nhìn trộm sắc mặt của Hạ Tiểu Thúy. Không ngờ, Hạ Tiểu Thúy không những không lập tức đỡ hắn đứng dậy, ngược lại mặc hắn quỳ gối xấu mặt ở nơi này.

Càng nghĩ trong lòng càng phẫn nộ, Trần Lâm cắn chặt răng, đứng lên.

“Hạ Tiểu Thúy! Ngươi quyết tâm muốn hòa li với ta sao? Ngươi làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy, ngươi đã nói qua với cha nương ngươi chưa?” Đánh không lại Hạ Trăn, không động được Mạc Như Nghiên, bàn tính của Trần Lâm, nhất thời đánh tới trên người Hạ lão cha và Lưu thị.

Trần Lâm tin chắc Hạ lão cha và Lưu thị sẽ không chấp thuận Hạ Tiểu Thúy làm như vậy. Chuyện mất mặt như vậy, sao Hạ lão cha và Lưu thị có thể đồng ý?

Bị Trần Lâm nhắc đến cha nương trong nhà, sắc mặt Hạ Tiểu Thúy

trắng bệch. Nàng tất nhiên biết cha nương sẽ không đồng ý nàng hòa li.

Nhưng, cho dù phải làm cha nương thất vọng, nàng cũng chỉ có thể bất hiếu lần này.

“Hạ Tiểu Thúy, chuyện hôm nay, ta sẽ đi thôn Liên Hoa tìm cha nương ngươi nói chuyện.” Cuối cùng, Trần Lâm lưu lại một câu như vậy rồi xoay người lảo đảo mà đi.

Thân thể Hạ Tiểu Thúy lắc lư, nhưng vẫn cố đứng vững. Vì Phượng nhi, nàng không thể ngã xuống.

“Có về thôn Liên Hoa xem thế nào không?” Đứng bên cạnh Hạ Tiểu Thúy, Mạc Như Nghiên hỏi.

“Không cần.” Hạ Tiểu Thúy cười khổ lắc đầu, nhìn về phía Mạc Như Nghiên, “Đại tẩu, ta biết cha mẹ sẽ không đồng ý. Nhưng mà ta, ta không còn cách nào.”

“Vì sao muội chắc chắn cha nương sẽ không đồng ý?” Khác với suy nghĩ của Hạ Tiểu Thúy, ngược lại Mạc Như Nghiên có ý định trở về một chuyến.

“Đại tẩu......” Hạ Tiểu Thúy không dám tin nhìn Mạc Như Nghiên, xác định có phải nàng vừa mới nghe lầm hay không.

“Vẫn là câu nói kia, có đại ca muội ở đây, không sợ gì cả.” Mạc Như Nghiên cầm tay Hạ Tiểu Thúy, hứa hẹn.

Nhìn Mạc Như Nghiên, Hạ Tiểu Thúy đột nhiên khóc thành tiếng.

Dân chúng xem náo nhiệt bên ngoài Cẩm Tú Phường dần dần yên tĩnh lại.

Nói đến hòa li, bọn họ cũng không phải rất tán đồng. Nhưng chuyện giữa Hạ Tiểu Thúy và Trần Lâm, bọn họ lại không nói nên lời rằng Hạ Tiểu Thúy không đúng, không nên.

Tất cả mọi người đành đứng trung lập, chờ đợi chuyện của Hạ Tiểu Thúy và Trần Lâm kết thúc.

Mặc dù Mạc Như Nghiên nói về thôn Liên Hoa, nhưng trên thực tế, trước tiên bọn họ vẫn chưa trở về. Bởi vì thân thể của Trần Phượng Nhi và Hạ Tiểu Thúy còn quan trọng hơn Trần Lâm nhiều.

Vương đại phu bên kia còn đang chữa bệnh! Sau khi nói chuyện với Hạ Trăn, Mạc Như Nghiên vứt Trần Lâm ra sau đầu, tạm thời không nhớ tới.

Uống hết mấy thang thuốc, có lẽ là cuộc sống ở Cẩm Tú Phường an ổn, thân thể Hạ Tiểu Thúy tốt hơn. Nhiều lúc nhàn rỗi, còn có thể giúp đỡ Chu Đại Nương thêu thùa.

Tay nghề thêu thùa của Hạ Tiểu Thúy, Chu Đại Nương rất tán thưởng. Sau khi làm ra thành phẩm, bà càng yêu thích không buông tay, lập tức cầm lấy thành phẩm của Hạ Tiểu Thúy đi tìm Mạc Như Nghiên.

Tiếp sau đó là Cẩm Tú Phường lại có thêm một vị tú nương giỏi.

Sau khi đã xác định bệnh tình của Trần Phượng Nhi, Mạc Như Nghiên và Hạ Trăn dẫn theo Hạ Tiểu Thúy trở về thôn Liên Hoa.

Vừa thấy Hạ Tiểu Thúy trở về, Tưởng Xuân Hương nhất thời trầm mặt xuống: “Thế mà ngươi còn có mặt mũi trở về? Ta nói tiểu cô, chuyện có bao nhiêu lớn đâu mà ngươi ầm ĩ đòi hòa li? Sợ Hạ gia chúng ta chưa đủ mất mặt hay là thế nào?”

Hạ Tiểu Thúy há mồm, còn chưa kịp nói gì, đã bị Tưởng Xuân Hương lại đoạt trước.

“Khuê nữ của ngươi họ Trần, đương nhiên không so đo. Nhưng Hạ gia chúng ta còn có tiểu Nguyệt và tiểu Hà, sau này các nàng cũng không cần gả chồng hả? Nhờ phúc ngươi người cô cô này, các nàng xem như đã nổi danh!”

Tưởng Xuân Hương thật sự không nghĩ tới, Hạ Tiểu Thúy lại còn có thể làm ra loại chuyện này.

Hòa li? Mệt Hạ Tiểu Thúy nghĩ ra được. Đây là thật sự muốn bức nữ nhi Hạ gia đến đường cùng.....

“Tưởng Xuân Hương!” Lưu thị vừa ra tới, đã nghe thấy Tưởng Xuân Hương đang quở trách Hạ Tiểu Thúy. Mặt nháy mắt trầm xuống, quát.

“Nương, ta cũng không nói sai, ngài quát ta cái gì? Chẳng lẽ ngài đồng ý tiểu cô hòa li? Chuyện này ầm ĩ đến làng trên xóm dưới đều biết, mất mặt chết đi được!” Chuyện khác, Tưởng Xuân Hương đều có thể nhẫn nhịn. Chỉ duy nhất chuyện này, có đánh chết nàng, nàng cũng sẽ không để mặc Hạ Tiểu Hà tiếp tục làm loạn.

“Nương, việc này xác thật không được.” Đi theo phía sau Lưu thị, giọng Chu Vân không lớn, nhưng thể hiện rất không tán thành.

Cũng giống Tưởng Xuân Hương, nàng cũng phải suy xét thanh danh để ngày sau nữ nhi của mình gả chồng . Kệ Hạ Tiểu Thúy làm loạn như vậy, thanh danh nữ nhi Hạ gia coi như xong rồi.

“Không được? Vì sao không được? Nữ nhi Hạ gia của ta gả ra ngoài, đáng bị bắt nạt? Nếu sau này nữ nhi các ngươi gả chồng rơi vào tình huống như này, các ngươi cũng trơ mắt nhìn mặc kệ?” Trong lòng Lưu

alt
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc