https://truyensachay.com

Võ Động Thiên Hà

Chương 165: Mời chào

Trước Sau

đầu dòng

Đại hoàng tử có cách đối nhân xử thế ngay thẳng, tính cách hảo sảng, rộng lượng, hơn nữa thiện nghệ dụng binh, trải qua chiến tranh ma luyện, mơ hồ có một loại khí chất của đương kim đế hoàng.

Thế nhưng tam hoàng tử thì tâm cơ thâm trầm, hành sự cực kỳ cẩn mật. Tuy rằng kiệm lời lại rất ít giao tiếp cùng người nhưng về mặt tâm trí lại không hề thấp chút nào.

Bất quá Vân Thiên Hà đối với vị tam hoàng tử vốn thâm trầm này cùng không có gì là hảo cảm, bởi vì hạng người như thế này chính là loại người nham hiểm, khẩu phật tâm xà, giao tiếp với người như vậy lúc nào cũng phải cảnh giác hắn có thể đang tính toán chính ngươi hay không, tóm lại luôn có một loại cảm giác lo sợ bị người đâm sau lưng.

Thấy tràng diện giấu giấu diếm diếm như vậy, trong lòng Vân Thiên Hà thực không nổi lên một chút hứng thú đến Quốc Công Phủ gặp người này, bất quá Đái Kiều Liễn đã gửi thiệp mời, dù có muốn hay không cùng phải đi một chút.

Nhưng muốn đi, Vân Thiên Hà quyết định phải dương cờ gióng trống mà đi, vì vậy liền trở về Linh Thiên Các thay vào bộ công phục huân tước, dẫn theo ba người Sử Trường Đức và Đồ Thất, Đồ Bát, còn có bốn gã thị vệ nghênh ngang từ đại môn Bắc Hầu Phủ thẳng đường cái rêu rao khắp nơi đi tới Quốc Công Phủ.

Bắc Hầu Phủ kỳ thực cũng không cách xa mấy Quốc Công Phủ, chỉ qua một góc đường là tới, nhưng Vân Thiên Hà lại lượn qua lượn lại chừng nửa ngày thời gian mới chầm chậm đi tới Quốc Công Phủ.

Quản gia Quốc Công Phủ sớm đã đứng ở trước cửa tiếp đón, dài cổ đợi cả buổi mới thấy Vân Thiên Hà đang nghênh ngang như sợ người khác không biết hắn muốn tới, thời gian đã quá trễ, hơn nữa qua đường gặp người trong phủ các đại thần khác, dù nhận thức hay không đều gãi đầu chào hỏi bắt chuyện một phen.

Quản gia thấy một màn như vậy, trong lòng chỉ biết cười khổ, vị tiểu tước gia Bắc Hầu Phủ này không biết là cố ý khoe khoang hay có mục đích gì khác, nhưng người cuối cùng cũng đã tới rồi, quản gia tự nhiên tươi cười, nhiệt tình nghênh tiếp mọi người vào phủ.

Đái Kiều Liễn hiện tại chỉ là một nam tước, chỉ có thể chờ Vinh Quốc Công qua đời mới có thể thế tập tước vị, nhưng rất nhiều người muốn nhờ cậy đều xưng hắn là công gia, như vậy tước vị so với tiểu huân tước của Vân Thiên Hà còn muốn cao hơn, án theo lễ là không cần ra nghênh đón bởi vậy mới đúng chờ tại chính sảnh.

Thế nhưng đợi nửa canh giờ cũng không thấy người đến, đang buồn bực muốn tìm quản gia lần nữa tới Bắc Hầu Phủ xem sao, kết quả lại thấy quản gia dẫn Vân Thiên Hà đang đi vào sân, lúc này thần sắc thả lỏng, ra cửa chắp tay nói:

- Thiên Hà huynh đệ rốt cuộc đã tới, mạo muội mời, mong được thứ lỗi!

Vân Thiên Hà dẫn theo Sử Trường Đức vào, vừa nghe vậy cùng chắp tay nói:

- Khiến tiểu công gia đợi lâu, thực sự xấu hổ!

Nói xong, Vân Thiên Hà để Sử Trường Đức đưa hộp quà trên tay cho quản gia bên người Đái Kiều Liễn, nói:

- Tới vội vàng, cũng không kịp chuẩn bị lễ vật gì, chỉ có một ít đặc sản, mong tiểu công gia vui lòng nhận cho!

Đái Kiều Liễn liếc mắt nhìn hộp quà, thấy đóng gói mười phần tinh mỹ, xem ra rất sang quý, vì vậy trên mặt lập tức lộ dáng tươi cười, nói:

- Thiên Hà huynh đệ hà tất phải khách khí như vậy, mời!

Vân Thiên Hà vừa ngồi xuống, đợi cho nha hoàn châm trà xong, nhân tiện nói:

- Không biết tiểu công gia thỉnh tại hạ đến đây có điều gì phân phó?

- Ách, phân phó thì không dám nhận!

Đái Kiều Liễn thấy Vân Thiên Hà vừa tới đã đi thẳng vào vấn đề, cùng đành nói:

- Hôm nay trong phủ đón một vị khách quý, từ lâu đã muốn kết bạn tri giao với Thiên Hà huynh đệ, cho nên muốn dẫn kiến một chút, đã như vậy liền mời Thiên Hà huynh đệ đến hậu thất, mời!

Vân Thiên Hà đúng dậy đi theo Đái Kiều Liên tới hậu thất, chỉ thấy trước bàn trong hậu thất có một vị thanh niên anh tuấn ngồi tĩnh tọa, một thân quần áo quý khí, vầng trán cao tựa hồ mang theo một phần tâm sự, người này không ai khác chính là tam hoàng tử.

Nhìn thấy tam hoàng tử, Vân Thiên Hà lập tức hành lễ nói:

- Bái kiến tam hoàng tử điện hạ!

- Miễn lễ!

Tam hoàng tử đứng dậy, khoát tay áo rồi thuận miệng nói:

- Bản vương xưa này không thiện ngôn từ, hôm nay thỉnh Kiều Liễn dẫn kiến, có chỗ nào đường đột ngươi đừng trách móc, mời ngồi!

- Tạ ơn tam hoàng từ!

Vân Thiên Hà hơi cúi người tạ lễ rồi ngồi xuống. Tam hoàng tử quan sát Vân Thiên Hà vài lần, nói:

- Vẫn nghe Kiều Liễn khen không dứt miệng đối với tài xạ tiễn của ngươi, còn chưa có duyên gặp mặt, mà bản vương gần đây lại nghe được tài nghệ ủ rượu, chế thức ăn của ngươi cũng vô cùng tinh thông, phát minh ra không ít thứ mới lạ thú vị, nhất là món lẩu kia, trong cung đang lưu hành rộng rãi, cũng được phụ hoàng rất yêu thích, có thể thấy được Thiên Hà là người trí tuyệt thế nào, bản vương nghĩ muốn được lãnh giáo học tập một phen, không biết có hay không vinh hạnh này?

- Điện hạ nói quá lời, những thứ đó chỉ là chút tài vặt, trong lúc tâm huyết dâng trào nghịch ngợm tạo ra, sao dám nhận lễ giáo của điện hạ!

Vân Thiên Hà khiêm tốn nói.

Tam hoàng tử lại nói:

- Từ xưa chọn thầy phải chọn người tài đức, mà tài đức của Thiên Hà ta sớm đã ngưỡng mộ, gặp được người đại tài như Thiên Hà, bản vương nguyện phụng làm vi sư trợ ta, không biết có vinh hạnh này hay không?

Vân Thiên Hà vừa nghe lời này, trong lòng lập tức nghĩ ra, vị tam hoàng tử này dùng câu từ thật ghê a, cư nhiên nghĩ đến dùng chiêu bái sư để mời chào hắn, hơn nữa nói như vậy cũng khiến cho hắn hơi có chút khó chịu.

Ai nói vị tam hoàng tử này không thiện ngôn từ, lời nói sắc bén như vậy cũng đủ biết hắn lợi hại thế nào, nếu là không đáp ứng vây chính là không nể mặt hắn, còn nói chính mình là tên cao ngạo tự đại không biết tốt xấu, còn nếu đáp úng hắn thì trong lòng chính mình lại cực không tình nguyện.

Vân Thiên Hà rất nhanh điều chỉnh tâm tư trở lại, suy nghĩ một chút rồi nói:

- Ý tốt của điện hạ, tại hạ thực không dám nhận, mấy ngày trước đây đại hoàng tử điện hạ tới thăm cũng đưa ra thịnh tình như vậy, tại hạ cùng chỉ biết uyển chuyển cự tuyệt, vốn đã thẹn trong lòng, hôm nay tam hoàng tử điện hạ lại đưa ra thịnh tình này, đành mong điện hạ có thể hiểu nỗi khó xử mà lượng giải cho!

Tam hoàng tử vừa nghe Vân Thiên Hà cùng cự tuyệt đại hoàng tử, trong lòng thực ra cùng hơi buông lỏng, điều này nói rõ vẫn còn có cơ hội nên cũng không nhắc lại việc này nữa, chỉ nói:

- Như vậy bản vương cũng không làm khó ngươi, bản vương đối với tài nghệ của ngươi rất muốn lĩnh giáo một chút, không bằng hai chúng ta ngay trong phủ này luận bàn vui vẻ một chút, thế nào?

- Nếu điện hạ đã có nhã hứng, tại hạ tự nhiên phụng bồi!

Vân Thiên Hà thấy cuối cùng cũng bỏ qua được chuyện mời chào, về phần luận bàn tiễn kỹ thì không thành vẩn đề.
alt
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc